Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 86

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 86

Sau khi cảm nhận được những ánh mắt quỷ dị xung quanh, Ôn Nhu thật sự muốn cắn lưỡi tự sát luôn cho rồi, lần này cô đúng thật là bị “hãm hại” rồi! Nhưng Thường Nhạc còn cứ kéo tay cô mãi không buông, đi trên con đường đầy náo nhiệt.

– Cậu muốn đưa tôi đi đâu?

Thấy Thường Nhạc cũng không lên xe, chỉ kéo cô đi bộ trên đường, tim Ôn Nhu đập loạn liên hồi.

– Đương nhiên là dẫn cô đi shopping!

Thường Nhạc bày ra dáng vẻ cam tâm tình nguyện làm thằng khờ.

– Tôi không đi!

Thái độ của Ôn Nhu thật kiên quyết, nhưng giọng nói lại khá nhỏ, dáng vẻ như e thẹn này lại mê người không nói nên lời. Nếu không phải là vì trên đường này phải duy trì hình tượng thục nữ, cô đã học kiểu của nữ sinh, dậm chân kháng nghị từ lâu rồi.

– Thật không đi?

– Kiên quyết không đi!

– Được, sợ cô rồi, nữ anh hùng, tôi nhận thua được chưa?

– Vậy còn chưa đưa tôi về!

Ôn Nhu cáu giận nói, trong lòng đã có chút không đành.

Thường Nhạc quay đầu nghiêm túc nhìn Ôn Nhu một cái, vẻ mặt càng lúc càng trở nên hồn nhiên vô tà:

– Chi bằng thế này đi, bác sĩ, em đi dạo cùng tôi, coi như ăn xong đi bộ giúp dạ dày tiêu hóa, cô thấy sao?

– Cái này…

Ôn Nhu mấp máy đôi môi khiêu gợi, sắc mặt hơi do dự.

Thái độ muốn cự tuyệt mà giống như đang quyến rũ này làm cho Thường Nhạc động tâm. Hắn cố nén ham muốn hôn một cái lên bờ môi nhỏ nhắn kia, trên mặt có biểu hiện vô cùng thích hợp, tổng hợp của chủ nghĩa trừu tượng và trường phái tượng trưng, biểu hiện hoàn hảo dáng vẻ năn nỉ và ủy khuất của một nam sinh ngây thơ đang khẩn cầu một đàn chị mỹ nữ đồng ý với đề nghị của mình:

– Cũng chỉ đi dạo thôi, thế cũng không được sao? Giờ còn chưa tới tám giờ tối, sớm như thế, chẳng lẽ cô muốn trở về đếm cừu ngủ hay sao?

Ôn Nhu không biết là bị Thường Nhạc chọc cười hay cũng bị lung lay rồi, hơi hơi đong đưa thân thể mềm mại, hỏi:

– Thật là chỉ đi dạo một vòng thôi sao?

– Thật mà!

– Được rồi, cậu nhất định không được bày trò quỷ gì đấy!

– Không thành vấn đề! Cô biết không, trước giờ tôi nói lời đều giữ lời!

Thường Nhạc nói xong, giống như sợ Ôn Nhu đổi ý, liền kéo tay cô đi.

– Này, cậu, cậu buông tay ra…

Ôn Nhu vừa đi vừa kháng nghị, vốn định bảo Thường Nhạc buông tay cô ra, nhưng chỉ một giây sau cô cũng chẳng thèm để ý nhiều tới thế, hoàn toàn đã không còn phong phạm thục nữ nữa, chỉ vào một cửa hàng lớn đằng trước hét to:

– Oa! Giảm giá 95%! Chúng ta đi vào xem một chút đi!

Bên ngoài cửa hàng nối tiếng nhất thành phố C này đang treo một tấm biển, trên đó viết: Giảm giá 95% toàn bộ mặt hàng!

Thường Nhạc âm thầm cười, con gái chính là như thế, giống như giảm giá 95% là không mất tiền mua vậy.

Tuy nhiên, hắn vẫn phát huy trọn vẹn vai trò của một diễn viên:

– Bác sĩ, chúng ta đâu có đi mua sắm đâu.

– Ai nói phải mua đồ?

Ôn Nhu hùng hổ, lại có chút dáng vẻ giấu đầu hở đuôi, đáng yêu không nói thành lời, chỉ thấy cô nói:

– Tôi chỉ là muốn nhìn xem chút, thế cũng không được sao?

– Đương nhiên là được, nhưng nếu cô chẳng may không kìm nổi muốn mua thì làm sao bây giờ?

– Không đâu mà!

Ôn Nhu cắn chặt răng, thái độ kiên quyết, khuôn mặt đỏ ửng sáng lên trong đêm làm động lòng người.

– Thật sao? Bác sĩ, đến lúc đó cô cũng đừng nói là tôi dụ dỗ cô, cô cũng biết, cô chính là người cuồng mua sắm…

Thường Nhạc mang dáng vẻ thật cẩn thận, thoạt nhìn thật vô sỉ.

– Tôi sẽ không trách đâu, là tự tôi muốn đi vào xem mà, thế là được rồi chứ gì?

Trên mặt Ôn Nhu lộ vẻ khó chịu, giống như chỉ ước được lao vào bên trong cửa hàng kia ngay vậy.

Thường Nhạc cúi đầu trầm tư nửa ngày, mãi cho tới khi Ôn Nhu bóp cánh tay hắn, hắn mới giống như “bừng tỉnh đại ngộ” mà ngẩng đầu lên, dùng giọng điệu “gió tiêu diêu, dịch thủy hàn” nói:

– Nếu đã như thế, tôi đành liều mình đi theo anh hùng vậy.

– Thế mới đúng chứ, giờ tôi chỉ là muốn nhìn một chút, tôi có thể khống chế ham muốn mua sắm của mình mà, cái này gọi là lấy độc trị độc đó, hiểu không?

Ôn Nhu nói, vừa kéo Thường Nhạc đi vào trong cửa hàng.

Thường Nhạc cố nín cười, vẻ mặt thật trang nghiêm, đứng đắn nói:

– Lấy độc trị độc? Được, để chữa được bệnh của bác sĩ, cho dù là dùng cháy thẻ của tôi cũng đáng!

– Cậu nằm mơ đi, nói lăng nhăng gì thế chứ, tôi cũng không mua đồ, làm sao lại dùng cháy thẻ của cậu được!

Ôn Nhu nói lời này tỏ vẻ hơi phật ý, rồi cùng Thường Nhạc đi vào cửa hàng…

Tầng hai và tầng ba của khu thương mại Á Đô đều là những thương hiệu độc quyền của thế giới, không hề giống với những cửa hàng độc lập bên ngoài. Nơi này chính là nơi những cửa hàng đại diện của những hàng hiệu tập hợp lại, có thể thấy được, cửa hàng bên cạnh của nhãn hiệu Chanel lại chính là Versace…

Giá cả của những đồ đạc ở đây rất đắt, để cho những thành phần tri thức bình thường vừa đi vào đây thì đã kích động tới tim đập thình thích, tay lạnh toát, chân không ngừng run rẩy. Thu nhập cả năm của bọn họ cũng chưa chắc có thể đi được mấy vòng.

Cho dù là bây giờ toàn bộ giảm giá 95% cũng như thế.

Ôn Nhu có thể được coi là dân cuồng mua sắm, chỉ mới vừa nhìn lướt qua trên lầu hai, cô liền kéo Thường Nhạc lên thẳng lầu ba. Tầng ba của khu thương mại còn cao cấp hơn cả tầng hai nữa, vì ở đây áp dụng chế độ hội viên, hơn nữa yêu cầu đối với hội viên cũng tương đối cao… Đương nhiên, những điều này cũng không phải quan trọng nhất, điều quan trọng nhất chính là nơi này là khu bán nữ trang!

Vì những nguyên nhân trên, khách hàng của tầng ba cũng không nhiều, ngược lại chính là những nhân viên phục vụ trang phục sạch sẽ, ngoại hình cũng khí chất cũng tầm X khoa trở lên, lại luôn mang nụ cười chuyện nghiệp còn nhiều hơn cả khách hàng.

Nhìn số khách ít ỏi bên trong đó có thể chia ra làm ba loại. Loại thứ nhất, là thuộc loại đi tới đi lui buôn nước bọt, rất có hứng thú mua sắm một mình. Loại thứ hai thường chính là một mỹ nữ xinh đẹp ôm lấy một thằng giàu sổi, chỉ cần kiều nữ vừa vung tay lên, sóng mắt long lanh, tên giàu sổi đó lập tức liền xuất tiền. Thứ ba chính là loại phú bà dẫn theo một tên công tử bột đẹp trai phong độ, hoặc một gã trai cao lớn cường tráng đi lại khắp nơi.

Không thể nghi ngờ, Ôn Nhu với Thường Nhạc nhìn giống như loại thứ ba rồi…

Thường Nhạc cũng đã nhận ra điều gì không thích hợp, cố ý đứng thẳng lưng, đầu còn ngẩng lên. Nhưng mà hắn càng như thế, lại càng giống như tên công tử bột có tật giật mình. Cũng may đám nhân viên phục vụ ở đây cũng gặp rất nhiều chuyện kỳ quái rồi, ai cũng quen rồi, cho nên ánh mắt và thái độ biểu hiện ra ngoài cũng không làm cho Thường Nhạc thấy quá khó chịu.

Nhưng Ôn Nhu vẫn là bác sĩ tâm lý giỏi đoán ý qua lời nói và sắc mặt, cô không cần bác sĩ tâm lý khác tới trị liệu cho cô cũng là may mắn là rồi. Thoáng buông lỏng cánh tay Thường Nhạc ra, cô nàng xinh đẹp này dường như biến thành người khác, hoàn toàn đắm chìm trong biển đồ hiệu, vẻ mặt gần như điên cuồng.

– A, Thường Nhạc, anh có thấy không, đây là KW2S năm nay Chanel mới ra đó, quá tuyệt vời!

Thường Nhạc vừa định phát biểu ý kiến, Ôn Nhu lại buông chiếc Chanel trong tay ra, chạy như bay tới quầy hàng khác, thất thanh hét ầm lên:

– A, bộ sưu tập mùa hè “Thanh lịch hấp dẫn” của Givenchy 2016 đây! Lần trước tôi đến đây sao lại không thấy nó chứ, thật sự là quá đẹp!

Lần này Thường Nhạc đã có kinh nghiệm, tuy rằng chân bước đi theo, nhưng lại không phát biểu ý kiến.

Quả nhiên, Ôn Nhu lại xông tới chỗ khác.

– Trời ạ, thục nữ trang cảnh xuân tươi đẹp của DG, mang đậm phong cách quý phái, lại gợi cảm như có như không, cuối cùng tôi cũng tìm được nó rồi!

Nghe giọng nói hưng phấn xen lẫn hạnh phúc, Thường Nhạc cảm thấy bản thân có chút suy sụp.

Lúc này giọng nói “vô cùng khủng bố” của Ôn Nhu lại vang lên:

– Chẳng lẽ là tôi hoa mắt rồi sao? Lẽ nào ba tháng chưa tới mà thay đổi nhiều như thế chứ? Trời ạ, bộ đồ xa hoa gợi cảm mới một tháng trước… Oa, oa, oa, hai tháng nay kiên trì không dám xem tạp chí, thật là lạc hậu rồi…

Nhìn tới vị bác sĩ tâm lý kiệt xuất này trở nên có chút điên cuồng, thái độ thay đổi cũng làm cho người ta phải líu lưỡi. Còn có dáng vẻ buồn cười của vị nhân viên hướng dẫn mua sắm luôn đi đằng sau kia nữa, Thường Nhạc thật muốn xoay người sang chỗ khác, làm bộ không quen biết cô.

– Thường Nhạc, cậu có thấy không? Nơi này còn có trang phục mùa thu theo style mới của Prada nữa, tháng sau thời tiết chuyển lạnh hơn vừa mặc, hay quá!

Ôn Nhu không coi ai ra gì, lại mừng rỡ la hoảng lên.

Amen, nếu thời gian có thể quay lại, Thường Nhạc tình nguyện không mang mụ điên này tới mua sắm.

– Oa, túi xách năm 1885 của LV cũng xuất hàng rồi, lại còn có mấy món năm 1873, năm 1896 với 1902 nữa là tôi đã mua đủ bộ rồi!

Trán Thường Nhạc toát mồ hôi lạnh. Trào lưu túi xách da mang tính cách mạng của Louie Vuitton đầu tiên ở Paris vào năm 1854, sáng tạo ra thời đại LV đầu tiên. Mỗi một năm LV đều đưa một kiểu ra thị trường, nghe câu này của Ôn Nhu, cô đã sưu tập gần hết một trăm năm mươi cái túi xách LV, hơn nữa đều là loại đặc biệt hàng năm.

Mà túi da của LV trong khoảng thời gian từ 1854 – 1954 đều là vì thời gian đã lâu, thật sự rất khó tìm, nhưng Ôn Nhu cũng chỉ còn thiếu mấy cái là sưu tập đủ bộ rồi, thật sự là… không hổ danh là cuồng mua sắm trời sinh mà!

Lúc này Ôn Nhu nói với nhân viên hướng dẫn mua sắm một câu rung động lòng người:

– Cô à, những gì tôi mới nhắc vừa nãy, nhờ cô gói lại hết cho tôi.

– Vâng, xin cô chờ một chút.

Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của nhân viên mua hàng, hiển nhiên không phải là lần đầu tiên chứng kiến dáng vẻ mua sắm điên cuồng của Ôn Nhu.

Trên mặt Thường Nhạc lộ ra nụ cười kiểu gian kế đã thành công. Hiển nhiên Ôn Nhu không chịu được sự hấp dẫn, tuy rằng bất kể nói ra sao, hiện tại hắn cũng phải lưu lại một hình tượng nghĩa khí ngất trời, thấp giọng nói:

– Bác sĩ à, không phải nói là chỉ xem qua thôi sao?

– Đồ ngốc, những đồ tốt như vậy mà không mua, sau này làm gì còn nữa chứ!

Ôn Nhu đúng lý hợp tình dạy dỗ Thường Nhạc.

Thường Nhạc cười nói:

– Nhưng không phải cô nói là kiên quyết không mua sao?

– Giờ tôi thay đổi chủ ý!

Giọng điệu Ôn Nhu quả thực có chút điêu ngoa.

Trên mặt có chút hơi buồn bực, Thường Nhạc yếu ớt hỏi:

– Bác sĩ à, không phải cô vừa mới nói lấy độc trị độc, không phải là chỉ nhìn mà không mua sao? Sao giờ lại biến thành nhìn, lại biến thành mua? Bệnh của cô làm sao bây giờ?

– Rốt cuộc thì tôi là bác sĩ hay cậu là bác sĩ, hừ hừ!

Cô nắm chặt nắm đấm, có vẻ nếu chỉ cần Thường Nhạc dám lên tiếng nữa liền đánh cho hắn một trận.

Thường Nhạc hoàn toàn bị đánh bại rồi, dùng ánh mắt “tôi phục cô rồi” nhìn Ôn Nhu, lấy chiếc ví da màu đen quý tộc Valentino Gavani ra, cười nói:

– May cho cô là hôm nay tôi mang tiền theo người, nhiều khi cũng chẳng mang đâu.

– Tôi không thèm tiêu tiền của cậu đâu! Cậu cho rằng tôi là người thế nào hả?

Ôn Nhu hừ hừ một tiếng, theo thói quen định với lấy chiếc túi xách LV của mình, cho tới khi chạm vào khoảng không, cô mới nghĩ tới mình bị người nào đó cưỡng ép kéo xuống dưới, chiếc túi yêu quí còn đang nằm trong phòng làm việc cơ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mụ chủ nhà
Vậy mà lần nào thu tiền về, mụ chủ cũng có vẻ hài lòng. Mụ khen: tụi bay đi thu sao họ đóng nườm nượp, còn tao thì ì xèo bắt giận. Thành ra đỗi này mụ cóc có muốn đi thu tiền góp nữa mà khoán trắng cho hai thằng tôi. Hồi gần đây mụ chủ càng ngày càng bề xề, đi đứng khó khăn. Cũng bởi mụ ăn toàn món sang, bổ béo, lại ít chịu hoạt động, tập tành nên người ngợm càng lúc càng ô dề. Hồi trước thân hình mụ như do những cuộn thừng bện kết lại thì giờ càng thảm hại hơn vì chúng giống như nhưng lõi thép quấn chặt vào nhau. Suốt ngày mụ chỉ muốn nằm, bắt bọn nhóc đấm bóp và mát xa cho mụ. Thằng tửng nào cũng lè lưỡi vì dận hết gân hết cốt mà mụ vẫn nheo nhẻo kêu chưa ăn thua. Có thằng thậm chí phải dùng tới chước buông cả bàn tọa phịch xuống bắp vế mụ khi thấy mụ lim dim mắt, chừng đó mới thấy mụ có vẻ ép phê tí chút. Người mập phì thường chẳng có chút...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ tập thể Hiếp dâm tập thể Truyện hiếp dâm
Gái thèm của lạ - Tác giả Lê Thị Quỳnh Lan
Phần 27 Tưởng như thế là bà Vi và Hợp sẽ đẹ p đôi nên lứa. Họ sẽ tìm nhau mỗ I đê m, làm nhân tình với nhau, đem khoái lạ c đến cho nhau. Không! Vì ngay chiều hôm sau bà vẫn nhắc lại cho tôi biết là đêm đó cho bà mượn Thành vài giờ. Tôi phải thầm gọi bà là đồng chí. Tôi cũng chẳng hơn gì. Nhớ hôm về quê ăn Tết. Thành chỉ vắng mặt vào làng trong thảm nội của anh, thì ở nhà tôi đã liên tục đụ hai người khác: Hữu và Báu. Tôi đụ say sưa ngây ngất, tận tình, cho đến có lúc tôi quên mất trong tim tôi có Thành. Đảng tôi là thế đấy. Trong cuộc mây mưa thì da diết với tình nhân. Nhưng rời nhau nửa bước, bất cứ đảng viên nào của chúng tôi cũng sẵn sàng tuột quần ra ngoại tình một cách trắng trợn. Đêm đó trong khi bà Vi đụ với Thành một cách cuồng nhiệt, tàn khốc, thì Dũng cũng mò đến với tôi xin ân ái. Riết rồi chúng tôi có thói quen không màng đến sự trung thành...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Địt cave Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện hay Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Làm tình với em gái - Tác giả Why Not Me
Con Ngọc hỏi em có muốn nghe nó hát hay không? Em cười gật đầu. Em ngồi xuống cát còn con Ngọc thì nó ngồi xà vào lòng em. Xong nó hát cho em nghe một bài hát của Mỹ Tâm. Em nghe nó hát mà nhớ đến anh quây quấc. Cũng chính nơi đây lần đầu tiên anh đả xoa vú của em, anh nhớ chưa, lần đó anh dụ em nằm vào lòng anh như con Ngọc đây rồi anh thò tay vào rờ vú của em, lúc đó em mới có 12 tuổi vậy mà anh cũng không chừa, rõ ràng là anh dâm dật quá đi, không biết tại sao mà em lại thương anh như vậy!!! Nghĩ đến anh rồi không biết tại sao bàn tay của em lại tự động thò vào áo thun của con Ngọc mà đặt lên vú của nó. Nó không phản ứng gì hết vì nó đâu có biết gì. Em tò mò xoa vú nó, thật ra chỉ là cái gò mới vun lên. Em bóp vú nó mà nhớ đến anh, em muốn hiểu được cảm gác của anh khi anh bóp vú em lần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em gái Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi