Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 1 » Phần 112

Thiếu gia phong lưu - Quyển 1

Phần 112

Ngày này chính là một ngày có tính lịch sử vì Thường mỗ mới có 9h sáng đã rời khỏi giường, việc này rõ ràng là rất không khoa học, con Ben vội vàng ngóc đuôi đuổi theo sau lưng hắn, ánh nhìn đầy phấn chấn, nghĩ đến buổi chiều có hai trận đấu, ánh mắt nó đã hiện vẻ hưng phấn.

Mới vừa đi tới gần lớp học không ngờ đã gặp phải thầy tổng giám thị.

– Em Thường Nhạc, đang định tìm em đây, thật là trùng hợp, haha.

Thầy tổng giám thị lúc này tươi cười như hoa, hiển nhiên là không có việc gì không lên điện Tam Bảo.

Thường Nhạc thực ra có hơi sửng sốt, kinh ngạc không hiểu vì sao lão già đó lại biết mình sẽ đi học, hơn phân nửa là mèo mù vớ cá rán rồi, hắn không khỏi cười nói:

– Chủ nhiệm, có việc gì vậy?

Thầy tổng giám thị từ sau khi biết thân phận Thường Nhạc thì có chút kiêng kỵ đối với tên tiểu sát tinh này, nụ cười trên mặt có phần hơi nịnh nọt:

– Việc này, chính là tỉnh này có một nhân vật muốn gặp em, nếu tiện thì bây giờ mời em đến phòng làm việc của tôi.

Thường Nhạc giật mình, là nhân vật gì? Không ngờ lại thông qua nhân viên nhà trường để tìm đến mình. Nhìn thấy nỗi lòng trong mắt thầy tổng giám thị, Thường Nhạc dùng đầu ngón chân cũng đoán được lão già này chắc chắn là đã nhận được gì đó từ người ta rồi.

Nháy mắt, Thường Nhạc cười nói:

– Nếu vậy xin mời thầy chủ nhiệm dẫn đường đi.

Vừa nhìn thấy Diêm Thế Tỏa, Thường Nhạc đã sững người, đến con Ben cũng sững sờ.

Nói đến Diêm Thế Tỏa, người này không chỉ là một nhân vật hô mưa gọi gió ở tỉnh D mà chính là nhân vật lớn trong cả nước. Người này gần như là một tên trong giới nhà giàu mới nổi, bảy tám năm trước làm giàu ở vùng thuộc da hóng của duyên hải đã thu được không ít tài sản, hai năm trước đã nổi tiếng trong danh sách 100 tỷ phú của cả nước, được cho là một nhân vật có máu mặt.

Nhưng nguyên nhân nổi tiếng của người này không phải vì những thứ này mà là vì bóng đá. Nghe đồn Diêm Thế Tỏa là một người rất mê bóng đá, phát triển theo phong cách nhà giàu mới nổi, sau khi phát tài xong đã chen chân vào làng bóng đá, mua lại đội bóng Dương Vĩ của tỉnh D. Đội Dương Vĩ quả là đội bóng danh bất hư truyền, vẫn luôn chẳng có tiền đồ gì. Sau khi Diêm Thế Tỏa tiếp nhận câu lạc bộ đã dùng tiền thuê huấn luyện viên nước ngoài huấn luyện, còn mua không ít cầu thủ lớn trong nước, đứng top 3, kết quả là Diêm Thế Tỏa đã nổi danh.

Nhà giàu mới nổi đúng là nhà giàu mới nổi, không chỉ có hai vệ sĩ cao lớn thô kệch đi sau, trong tay còn có hai chiếc điện thoại vàng, Tay trái một chiếc Nokia, tay phải một chiếc Motorola. Sau khi nhìn thấy Thường Nhạc, Diêm Thế Tỏa vẫn ngồi trên ghế hoành tráng nói:

– Thằng ranh, ngươi rốt cuộc đã tới, nhưng làm ông mày đợi hơi lâu đấy. Chắc mày biết ông mày chứ? Vậy thì chúng ta không cần phải giới thiệu nữa rồi.

Lời này lại khiến Thường Nhạc ngẩn ngơ. Người dám nói chuyện với hắn như vậy tìm khắp Trung Quốc cũng không có vài người. Bởi vậy hắn rút ra kết luận chắc chắn tên Diêm Thế Tỏa kia không biết thân phận của mình. Mọi người đều biết Thường Nhạc là tên tà ác vô sỉ, hắn lập tức phát huy diễn kỹ, lộ vẻ tươi cười ngại ngùng ngây thơ hỏi:

– Tiên sinh, ngài tìm tôi?

Diêm Thế Tỏa rất sĩ diện phất tay, một tên vệ sĩ lập tức đem một chiếc máy quay nhập khẩu đặt trước mặt Thường Nhạc, bên trong chính là trận đấu tranh tài khối lớp phổ thông năm nhất và phổ thông năm hai.

Thường Nhạc cười cười không nói gì.

Diêm Thế Tỏa có vẻ như rất không hài lòng với biểu hiện này của Thường Nhạc, thô lỗ nói:

– Thằng ranh, ông mày cũng không phí lời nữa! Mày đá bóng rất hay, tao ở trong nước lăn lộn nhiều năm như vậy chưa từng thấy ai được như mày, gia nhập đội Dương Vĩ của chúng ta chỉ sau một năm ngươi có thể trở thành ngôi sao. Mày thấy sao?

Thường Nhạc dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Diêm Thế Tỏa, chỉ cần là người trái đất cũng nhận ra loại ánh mắt này chính là đang đánh giá một cái đầu lợn, hơn nữa lại còn là một con lợn ngu.

Vỗ bàn một cái, Diêm Thế Tỏa giận giữ nói:

– Mày không đồng ý? Mày ra giá đi, ông đây có tiền.

Nét mặt như không tươi cười, Thường Nhạc giọng điệu vô cùng hồn nhiên lương thiện:

– Diêm Thế Tỏa tiên sinh, ngài tìm tôi chính là vì chuyện này.

Diêm Thế Tỏa mặt phát lạnh:

– Hỏi vớ vẩn, nếu không lão tới đây làm gì.

Thường Nhạc đứng dậy cười qua quýt:

Vậy ngài tìm nhầm người rồi, tha thứ cho tôi khó lòng tuân lệnh.

– Vì sao?

Diêm Thế Tỏa vẻ mặt khó hiểu, nếu biết thân phận Thường Nhạc thì ắt hẳn lão sẽ biết mình vừa làm một việc buồn cười nhất trần đời.

Hai tay đút túi quần, Thường Nhạc xoay người bước đi, thanh âm coi thường và khinh miệt:

– Ông chủ Diêm, không phải tôi coi thường ông, chẳng qua là đá bóng trong nước tôi thấy mất mặt thôi.

Đây là một câu nói rất hợp lý, bất kỳ người mê bóng đá nào đã bị tổn thương bởi nền bóng đá Trung Quốc đều nói như vậy. Nền bóng đá Trung Quốc làm đau lòng hết thế hệ này đến thế hệ khác, những người mê bóng nhỏ tuổi đều đã trưởng thành, đến con cái họ cũng trở thành người mê bóng, nhưng nền bóng đá Trung Quốc vẫn là cái dạng ấy.

Thường Nhạc chẳng qua nói một câu nói thật mà thôi.

– Thối hoắc.

Diêm Thế Tỏa phẫn nộ đứng dậy trừng mắt Thường Nhạc đang xoay người muốn đi, phất tay ra hiệu cho hai người vệ sĩ ngăn cản Thường Nhạc, ném một bản hợp đồng lên bàn lạnh lùng nói:

– Thằng ranh, hôm nay mày đồng ý hay không đồng ý cũng phải đồng ý, nếu không mày không đi khỏi căn phòng này được đâu.

Lời này sao nghe lại quen tai đến vậy? Sao nghe giống hệt những lời hay dùng của bản thiếu gia thế? Thường Nhạc giật mình, nét mặt lộ vẻ tươi cười vô cùng ngây thơ hồn nhiên, xoay người nhìn Diêm Thế Tỏa.

Đã từng có một nhà nghiên cứu kinh tế nói một câu: Diêm Thế Tỏa là tên ngốc lớn nhất thế kỷ này.

Xem ra lời này đúng là lời vàng ý ngọc, về Diêm Thế Tỏa ngu như vậy làm sao có thể trở thành một cự phú, cái gì đó thực sự chỉ có thể đổ tại vận may.

Ai cũng biết đối với những kẻ ngốc tự đưa tới cửa, Thường Nhạc sẽ không buông tha, đơn giản hắn chỉ vắt chân ngồi xuống chậm rãi hỏi:

– Diêm tiên sinh, ông đang uy hiếp tôi sao?

Diêm Thế Tỏa bộ dạng xấc xược tươi cười nhếch miệng nói:

– Ranh con, mày nói thử xem?

Thường Nhạc trên mặt hơi lộ ra chút sợ hãi, phát huy diễn kỹ đến đỉnh điểm, thanh âm run rẩy do dự hỏi:

– Diêm tiên sinh, tôi có thể hỏi ông một câu không?

Diêm Thế Tỏa hơi sửng sốt thầm nghĩ có thể tên thằng ranh này sợ rồi, bèn lập tức đắc ý nói:

– Mày cứ việc hỏi đi.

Con mắt khẽ chuyển động, Thường Nhạc cười cười:

– Xin hỏi, Diêm tiên sinh, nghe bên ngoài đồn tập đoàn Cự Hùng của ông có vốn lưu động tám tỷ đồng, có thật vậy không?

Diêm Thế Tỏa thất kinh nghiêm túc nhìn Thường Nhạc, thầm nghĩ người này quả nhiên là một nhân tài, lại muốn thăm dò gốc gác ông đây, nếu mình cho thấy có đầy đủ điều kiện kinh tế, như vậy chắc chắn hắn sẽ rất vui mừng mà bán mạng cho mình. Vì vậy, Diêm Thế Tỏa lớn giọng vỗ ngực nói:

– Tập đoàn Cự Hùng trước giờ đều rất công khai, đúng vậy, chính là tám tỷ vốn lưu động.

Nhẹ nhàng đập mặt bàn Thường Nhạc hỏi tiếp:

– Như vậy xin hỏi một chút, nếu các ngươi bỗng nhiên thiếu đi vài trăm triệu thì có phải sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn không?

– Làm kinh doanh thì đương nhiên là có lỗ có lãi, thua vài trăm triệu có là gì, tập đoàn Cự Hùng của ông cũng không phải hạng tôm tép.

Diêm Thế Tỏa mặt đầy tự tin, bỗng trừng mắt nói:

– Thằng ranh, hỏi vậy để làm gì?

Giống như là đánh giá người yêu đầu, Thường Nhạc quyến rũ nhìn Viêm Thế Tỏa, giọng nói có hơi thâm tình.

– Không có gì, tôi tính vay Diêm tiên sinh ngài ít tiền tiêu thôi.

– Ha ha ha…

Diêm Thế Tỏa bật cười, chẳng phải là tiền hay sao, tên thằng ranh thối này có thể mượn bao nhiêu lập tức nói:

– Không thành vấn đề, ngươi muốn bao nhiêu?

– Ồ, cảm ơn, trước mắt là năm trăm triệu đi.

Bịch một tiếng Diêm Thế Tỏa ngã lộn nhào xuống đất, khó khăn lắm mới vực cái thân mình béo mập dậy, hỏi có chút không tự nhiên:

– Bao nhiêu, mày nhắc lại xem nào?

Nụ cười trên mặt Thường Nhạc biến mất trong nháy mắt, thanh âm dần trở nên lạnh lùng:

– Tôi nhắc lại lần nữa, năm trăm triệu.

Diêm Thế Tỏa hơi khiếp sợ lại có chút muốn cười:

– Thằng ranh con, mày điên rồi?

– Có lẽ vậy, hiện tại, tôi muốn sáu trăm triệu.

Diêm Thế Tỏa thật sự là một người thô kệch, một tay quẳng điện thoại giận giữ:

– Mẹ, mày muốn chết hả?

Thường Nhạc thoải mái phất tay tóm lấy cái điện thoại, trong mắt dần có mùi máu tươi, cười nói:

– Tất cả đều là người có văn hóa, sao phải thô lỗ vậy? Bây giờ tôi muốn bẩy trăm triệu, Diêm tiên sinh ngài chắc sẽ không từ chối chứ?

Diêm Thế Tỏa bạo nộ, điên cuồng ra lệnh cho hai tên vệ sĩ:

– Mẹ nó, đánh nó cho tao, đánh cho chết đi, đánh cho hai chân nó không thể đá bóng được.

Hai vệ sĩ hùng hổ lao đến, còn chưa thấy Thường Nhạc xuất thủ như thế nào đã thấy hai gã đại hán này ngã xuống phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

Thường Nhạc đi qua ngồi cạnh Diêm Thế Tỏa, khoác vai lão như bạn lâu năm gặp lại giọng điệu vô cùng dịu dàng:

– Diêm tiên sinh, hiện tại tôi muốn tám trăm triệu, tôi nghĩ ông sẽ đáp ứng đúng không?

Đồng tử Diêm Thế Tỏa co rút mạnh, gã ý thức được mình đã gặp cao thủ võ lâm truyền kỳ. Tuy nhiên cao thủ thì sao, lão Diêm gã có nhân vật nào mà chưa từng gặp. Thế đạo này có tiền mới là đại gia, chỉ cần hôm nay lão không chết, loại cao thủ thế nào lão cũng có thể thu phục được.

Kết quả là Diêm Thế Tỏa tiên sinh bắt đầu bộc lộ phong cách, vẻ mặt mang theo vài phần tâm huyết.

– Có bản lĩnh ngươi giết ta đi, muốn vòi tiền ta, quên đi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 21:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Mẹ con đụ nhau
Phần 21 Má nhớ má hứa con cái gì hog. Thảo cười cười hog. Buồn nha, con buồn hà. Hi hi hi hi hi... Thảo lại cười, cầm lấy bàn tay con trai úp lên mông mình. Xong Thảo quay người nằm sấp, chổng mông thẳng lên mặt nó, bờ mông căng tròn của Thảo nở ra, cái lỗ đít to mọng, tròn tròn trông xinh mắt, cái lỗ đít được trám bít bung bởi cái gì đó hình như là gel, trắng đục. Con thương má quá đi thôi nó tét mông Thảo một cái nửa, rồi nó đút mấy ngón tay vào lỗ đít Thảo mà móc. Thảo co người lại như cuộn chỉ, nãy người theo mấy ngón tay của thằng Long. Vưa móc lỗ đít, thằng Long thọc tay móc lồn Thảo luôn, rồi nó bấu vú Thảo, rồi nó tét mông, rồi nó ngắt núm vú giật giật tung lên. Rồi nó ngồi lên mặt, tọng cu vào môm Thảo. Thảo rướn người, đái ào ào ra ngoài sàn, miệng thè lè lưỡi như chó cái động dục thở hền hệt. Nó vật Thảo dậy, hùng hục như...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện loạn luân Truyện ngoại tình
Chuyện đời cô ca sĩ - Tác giả Văn Nguyễn
Phần 32 Mai tỉnh dậy, nàng đau đầu ghê gớm, thân thể rã ra thành từng mảnh nhỏ, nhưng có lẽ mai đã quen với cái cảm giác này sau mỗi một đếm thác loạn rồi đâm ra trong đầu óc nàng, sự tỉnh táo lại quay về rất lẹ. Mai nằm ngửa, nàng nhìn lên trần nhà, một màu trắng rất nhẹ nhàng và thanh thoát, khác hẳn với những cái trần nhà tối sẫm màu mà nàng thường nhìn thấy mỗi khi tỉnh lại. Mai thấy bụng mình hơi nặng, còn trên người thì đang đặp mền. Kỳ lạ thiệt, hình như đã lâu lắm rồi chưa có ai đắp mền cho nàng mỗi khi đi ngủ cả, đâm ra Mai cũng quen dần với việc ngủ và thức dậy với cái trạng thái trần truồng trơ trẽn nhất của một người đàn bà. Thường thì nàng cắn thuốc xong, làm tình tập thể với cả một bầy đàn ông, chính Mai nhiều khi ngủ quên đi lúc nào chẳng rõ, nàng ngủ ngay cả khi lồn vẫn còn đang bị dập túi bụi. Nhưng hôm nay có vẻ gì rất khác, ít nhất là lúc này Mai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn Truyện sex mút lồn
Chuyện người Việt ở Mỹ - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Trong thế giới nhân loại, tình yêu thì ai cũng biết, nhưng thực hiện thì khó chết con đĩ mẹ! Mỗi ngày không biết bao nhiêu người nhân danh đủ thứ chủ nghĩa chỉ để giết nhau. Vì tiền giết nhau, vì tình giết nhau, nhân danh Tôn giáo giết nhau. Cuối cùng xúm nhau chết một cách ngu xuẩn. Tui chỉ thích kể chuyện thú vị hơn là chuyện: Tình yêu, tình dục con người trần tục, như chuyện vợ chồng thằng Mễ hàng xóm. Bởi vì tụi tui đang ở Mỹ. Bà xã tui có một thân hình như người mẫu đẫy đà vú bự. Vú một vú. Đít một đít. Thằng nào nhìn thấy cũng thèm thấy mụ nội! Sau khi sanh con xong bả còn bự ra thêm nữa. Có lần tui tá hỏa tam tinh khi thấy con cặc giả trong tủ điểm trang của bả. Con cặc có gắn bin ngọ ngoậy. Tui tức hỏi bả ” Bộ tui đụ bà không sướng hả?” Bả nguýt tui rồi phang ngang: “Biết còn hỏi!” Nguẩy đít bỏ đi. Thật ra tui đụ rất dở. Leo lên chưa vài giây là tui ra mẹ nó rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ với hàng xóm Sex bú cặc Truyện của kiều bào Truyện móc lồn Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi