Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 9

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 9

– Đánh người? Thường Nhạc bất giác mỉm cười, quả có người mời mình làm vệ sĩ. Hắn tự nhiên bày ra một tạo hình cơ bắp. – OK, không vấn đề!

– Tại sao anh không hỏi tôi là đánh ai? Còn nữa, tôi phải trả anh bao nhiêu tiền nhỉ? Cô bé con ngẩng đầu lên nhìn Thường Nhạc, nghiêm túc nói.

Thường Nhạc thản nhiên cười. – Em đã coi trọng tôi như vậy, giá cả không quan trọng. Đi thôi, sảng khoái tý được không?

– Nói cũng đúng.

Cô bé con gật gật đầu, chân đi về phía trước. Còn Thường Nhạc hấp tấp theo sau. Những sinh viên quen biết Thường Nhạc lần lượt suy đoán. Thường Nhạc công tử không thể đến cả trẻ con cũng không buông tha chứ.

– Nhóc, ngươi biết anh trai tôi đang ở đâu không? Cô bé con đi cả buổi. Bất ngờ dừng lại, thần sắc có chút bẽn lẽn nói.

– ?

Trên đầu Thường Nhạc hiện ra một dấu hỏi lớn. Cảm giác con nhóc này coi mình là khỉ để đùa dỡn.

– Anh trai em tên là gì?

Thường Nhạc phát hiện ra tính khí mình tốt lạ thường. Nhìn khuôn mặt đáng yêu của cô bé, nhẫn nại dò hỏi.

– Anh ấy tên…

Cô bé con vừa mở miệng thì mắt bỗng sáng lên, hô lên: – Chính là người kia. Mau đi đánh đi!

Thường Nhạc kinh ngạc nhìn về phía trước. Tiếp xúc với một khuôn mặt tự nhiên giản dị, cao bình thường, quần áo bình thường, tất cả đều rất bình thường.

Thường Nhạc dám khẳng định. Chỉ cần đem kẻ này vứt trong một đám người thì tuyệt đối không thể tìm ra được. So với cô bé con đáng yêu bên cạnh thì thật là khác nhau một trời một vực.

– Đó là anh trai em?

Thường Nhạc hoài nghi nhìn cô bé.

Cô bé khẳng định gật gật đầu sau đó xông đến. Dùng bàn chân nhỏ đá vào chân tên kia. Cái tên trông bình thường kia lúc nhìn thấy cô bé thì bỗng mỉm cười.

Nụ cười đó nhìn giống như ánh nắng dưới cái lạnh giá mùa đông. Bỗng chốc có thể dung hòa tất cả. Kẻ đó ôm cô bé lên. – Nhóc con, em làm sao mà tìm được đến đây thế?

– Hừ, ai bảo anh không chào em đã bỏ đi rồi. Cho nên em tìmmột người để chuyên đánh anh. Nhóc, anh lại đây một lúc.

Cô bé con ở trong lòng anh trai. Dùng cái trán trắng nõn đập vào đầu gã một cái. Tiếp đó hướng về Thường Nhạc vẫy vẫy tay. Trên mặt Thường Nhạc bất giác lộ ra một nụ cười thản nhiên.

Hắn nghĩ đến Đồng Uyên, Tiểu nha đầu tinh nghịch đó cùng với tên tiểu quỷ trước mặt này có chút giống nhau.

Lúc Thường Nhạc đi về phía hai anh em họ, ánh mắt người anh xem xét tỉ mỉ Thường Nhạc. Trên mặt tự nhiên giản dị hiện ra một nụ cười nhàn nhạt: – Mày là Thường Nhạc!

Thường Nhạc hơi ngẩn ra liền gật gật đầu: – Tôi là Thường Nhạc.

– Đều nói Thường Nhạc của Điểm G, như quân vương trong bóng đêm. Đến bất kỳ nơi nào đều có thể dâng lên một trận cuồng phong. Em gái tôi không ngờ lại có bản lĩnh lớn như thế có thể bảo đường đường thủ lĩnh Điểm G làm vệ sĩ. Anh trai bỏ tiểu quỷ xuống. Thần sắc bình tĩnh nhìn Thường Nhạc nói.

Con ngươi Thường Nhạc thu lại, hắn kinh ngạc nhìn tên trông giống kẻ bình thường trước mắt này. Thật không ngờ, đối phương thuộc hàng cao thủ không gươm. Mình không ngờ đã nhìn nhầm.

Vẻ đơn thuần từ trên người đối phương phát ra loại khí thế nhàn nhạt. Tin rằng chỉ có nhân vật như Thần và Quang Minh mới có thể chống lại gã. Quả thực là thủ hạ hiếm thấy.

– Các anh làm sao vậy?

Tiểu quỷ nhìn hai người nhìn nhau. Chiếc miệng nhỏ của cô bé thở phì phì kêu ầm lên.

Anh trai thản nhiên mỉm cười, buông tiểu quỷ xuống, đi đến trước mặt Thường Nhạc, vươn tay ra nói: – Hoa Phàm, chúng ta kết bạn nhé, thế nào?

– Chúng ta đã là bạn rồi! Thường Nhạc nhìn Hoa Phàm, cả hai cùng lúc mỉm cười.

Tiểu quỷ nhìn anh trai mình, rồi lại nhìn Thường Nhạc. Cô bé giận dỗi, quay người gọi những bạn học sinh đi bộ trên đường: – Các người ai đánh được bọn họ. Tôi cho một khoản tiền lớn.

Những học sinh kia nghe thấy câu này, sợ đến nỗi vừa chạy vừa bật khỏi chỗ này.

– Anh, em đói bụng rồi.

Tiểu quỷ không vui kéo kéo áo Hoa Phàm, đáng thương tồi tội nói.

Ánh mắt Hoa Phàm dịu dàng kéo tay tiểu quỷ, thản nhiên cười: – Đi, anh trai đưa em đi ăn. Em muốn ăn gì cũng đều có.

Hoa Phàm và Thường Nhạc nhìn nhau, hai người phân biệt đi về hai phía ngược nhau. Miệng tiểu quỷ lại khản gọi: – Nhóc, anh nhớ kỹ cho tôi. Tôi nhất định sẽ tìm anh kiếm chuyện.

Diện mạo đơn thuần của cô bé và Đồng Uyên gần như nhau. Chiếm một vị trí rất lớn trong tim Thường Nhạc, chỉ cần trời không sụp xuống, tất cả những thứ khác đều sẽ có người giúp tiểu quỷ chống đỡ.

Ngẩng đầu nhìn lên không trung, đám mây trôi lững lờ, ánh nắng chiếu vào mặt người khiến cho con người ta có một cảm giác lười biếng. Thường Nhạc duỗi cái lưng mỏi một lúc, nằm luôn lên thảm cỏ ngủ một giấc.

Đôi mắt lim dim híp lại, cũng không biết trôi qua bao lâu rồi. Người Thường Nhạc khẽ nhúc nhích. Trong con ngươi bùng phát ra ánh mắt âm lãnh, nói lẩm nhẩm: – Tiểu quỷ!

Đó dường như là một loại cảm ứng tâm lý. Mình lại cảm giác thấy tiểu quỷ khóc, thần sắc Thường Nhạc trở nên âm trầm. Mặc dù là gặp tiểu qủy có một lần nhưng ai mà bắt nạt tiểu quỷ thì còn nghiêm trọng hơn bắt nạt mình.

Nhận chính xác phương hướng căn tin, người Thường Nhạc như âm hồn chợt lóe lên.

– Các người không được làm hại anh trai tôi.

Vẫn chưa đến trước mặt căn tin thì đã nhìn thấy một nhóm người bao vây ở đó. Âm thanh kêu khóc của tiểu quỷ từ trong chính giữa nhóm người truyền tới.

Thường Nhạc lặng lẽ dịch chuyển vào phía trong. Hễ là người chạm vào người Thường Nhạc thì đều không tự chủ được bị đụng bắn ra. Trong lúc này, Hoa Phàm qùy xuống đất, máu chảy từ chân xuống.

Đứng trước mặt gã là một người thanh niên không chút cảm tình, đứng bên cạnh người trẻ tuổi đó có sáu tên đại hán mặc đồ đen. Dựa vào một loại trực giác, sáu tên đại hán này đều là cao thủ bậc nhất.

Tiểu qủy như diều hâu bảo vệ gà con chắn trước mặt Hoa Phàm. Trên khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết đó nước mắt chảy dài. Đôi mắt gườm gườm nhìn về phía tên trẻ tuổi lạnh lùng kia.

– Hoa Phàm, không ngờ thật, ha ha ha ha, mới đây không gặp mà tao đã không nhận ra rồi. Lần này tao phải cho mày biết mùi vị của cái chết là như thế nào. Trên mặt tên trẻ tuổi lạnh lùng kia hiện lên một tràng cười u ám.

– Không được bắt nạt anh trai tôi.

Tiểu quỷ vẫn chắn trước mặt Hoa Phàm.

Hoa Phàm hít một hơi sâu, miễn cưỡng đứng lên. Thân người khẽ run rẩy kia chứng minh rằng anh ta đang chịu đựng đau đớn.

– Caton, chuyện giữa chúng ta không liên quan gì đến em gái tao, hy vọng mày hãy tha cho nó.

– Tha cho em gái mày? Trên mặt tên trẻ tuổi lạnh lùng lộ ra một nụ cười quỷ dị. – Tại sao phải tha cho nó? Dựa vào cái gì bảo tao tha cho nó? Tao phải cho mày biết đắc tội với người của Caton đều không thể có kết cục tốt đẹp.

Tiếp xúc với con ngươi đầy sát khí kia của Caton. Người Hoa Phàm không làm chủ được run rẩy một lúc. – Tiểu quỷ, em mau đi tìm anh trai vừa rồi đi.

Hoa Phàm trực tiếp chắn ngay trước mặt tiểu quỷ, thần sắc có chút lo lắng nói.

– Hừ, tìm người? Nói cho mày biết, bất kỳ người nào cũng đều không thể thay xoay chuyển mạng của em gái mày. Trên mặt Caton hiện lên một vẻ ngạo mạn.

– Thật không?

Âm thanh uể oải kia đột ngột vang lên.

Nhìn thấy Thường Nhạc từ trong đám người bước ra, tinh thần Hoa Phàm chợt thả lỏng ra. Caton cau mày một lúc, xem xét cẩn thận Thường Nhạc.

– Mày chính là Thường Nhạc.

Quả thực, ở trong cái trường Kadingweisi mày muốn không biết Thường Nhạc cũng không được.

Thường Nhạc căn bản không để ý đến gã mà đi đến trước mặt Hoa Phàm. Tay gấp khúc một độ cong quỷ dị. Một luồng sáng trắng thánh khiết phát ra từ trong tay hắn.

– Trị liệu thần thánh!

Sắc mặt Caton hơi biến đổi. Trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra một vẻ cổ quái. – Mày có quan hệ gì với Phong gia?

Thường Nhạc tà ma cười lên. – Mày là cái thứ gì, liên quan gì đến mày.

Từ trước đến giờ không có người nào đám nói trước mặt mình như thế. Vẻ mặt lạnh lùng Caton lại càng âm trầm. – Bất luận mày và Phong gia có mối quan hệ gì, mày cũng phải trả giá.

Caton vung tay lên, sáu tên cao thủ kia bao vây Thường Nhạc và Hoa Phàm.

Khí thế che trời phủ đất khổng lồ xông lên, thần sắc Thường Nhạc hơi động. Hắn rốt cục đã hiểu ra, sáu tên cao thủ này đã liên hợp thành một khối. Nếu như tách sáu tên ra thì chắc chắn không phải là đối thủ của Hoa Phàm.

– Sáu chọi hai, thật không công bằng, hay là thêm một người, thấy thế nào? Âm thanh đầy tính khí trong đám người vang lên. Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra một nụ cười thản nhiên.

Chỉ thìn thấy Quang Minh không nhanh không chậm bước ra. Ánh mắt chằm chằm nhìn tên trẻ tuổi lạnh lùng nói: – Caton, dù ngươi đã ra khỏi Kadingweisi thì cũng không nên quay lại đây nữa, đã quay lại rồi thì cũng không nên lại kiêu ngạo. Người thì phải hiểu kiềm chế. Mày đã hiểu chưa? Ánh mắt Caton gườm gườm nhìn Quang Minh. Gằn từng chữ nói: – Quang Minh, là mày tự tìm đến, chết cũng không oán trách người khác được.

Sáu người vội vàng dạt ra. Quang Minh phóng khoáng đi vào. Thản nhiên cười với Thường Nhạc. – Đã nói là có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Chúng ta hôm nay xem xem ai xông ra nhanh nhất cho tên cẩu này trận rắm chim.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn về phía Hoa Phàm. Lúc này, vết thương trên đùi Hoa Phàm đã khỏi hẳn. Căn bản không để lại sẹo. Nắm đấm anh ta siết mạnh lại, một khí thế hừng hực từ trong thân người anh ta bùng phát mạnh ra.

Vừa nãy, mình vì bảo vệ tiểu quỷ mà chân tay không rảnh rang, nếu không thì cũng không thua nhanh như vậy.

– Bá Vương chính là Bá Vương, một khi tức giận lên, hờ hờ. Đến Vương Bát tiểu tiểu cũng e là không chịu nổi vài đòn. Quang Minh cười hì hì vỗ vỗ vào vai Hoa Phàm.

– Bá Vương!

Thường Nhạc sửng sốt, hắn sao lại không ngờ rằng cái tên hết sức bình thường giản dị bên cạnh mình lại có thể là Bá Vương. Có thể xếp trong cùng một tầng lớp cao thủ với Thần.

Lập tức Thường Nhạc tỉnh ngộ lại. Mình vừa bắt đầu thì cảm thấy trên người Bá Vương phát ra loại khí thế đó. Cũng chỉ có người xếp tầng thượng đẳng mới có thể có được phong thái như thế này.

Trên mặt Bá Vương lộ ra nụ cười thản nhiên. Thường Nhạc nhún nhún vai, ánh mắt nhìn về phía sáu tên đại hán. Mà Quang Minh đã hoàn toàn hăng máu lên rồi.

– Đám chó này.

Thường Nhạc gần như bị dọa nhảy dựng lên. Quang Minh trực tiếp nhập vào trạng thái quỷ hút máu điên cuồng. Cái này có phần hơi biến thái quá không nhỉ?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Ái tầm kiều - Tác giả Keaz
Phần 9 Lệ Kiều ngồi xuống bên cạnh y. Cả ngày trời, cuối cùng cũng tìm được một chỗ trú chân. Y vẫn chưa tỉnh lại, mắt nhắm nghiền như một xác chết. Nàng vừa tự đấm vai vừa nói với Miên Lãm vẫn đang bất tỉnh nhân sự dưới đất. Đúng là xui xẻo. Chẳng hiểu kiếp trước ta có nợ gì ông không. Vốn ta chỉ định trêu ông vài ngày cho bõ tức thôi. Tự nhiên lăn đùng ra, báo hại bổn cô nương phải vác ông đi một đoạn đường dài. Mặt thì như mười tám, thân thể phải cỡ tám mươi tuổi đổ ra. Lần sau có muốn đột quỵ gì thì đợi ta đi xa thật xa hẵng đột quỵ. Phiền phức! Buồn buồn, Lệ Kiều đành vớ lấy cái tay nải màu xanh của y, mở tung ra. Bên trong chỉ có vài bộ quần áo, hai gói lương khô cùng ống trúc đựng nước ban nãy. Nhắc đến nước, nàng vẫn chưa thấy hết lạ kỳ. Đó không phải thứ nước bình thường vì khi nãy khi đổ nước vào miệng y, dưới ánh mặt trời, nước hắt lên những tia...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện kiếm hiệp Truyện sex vần A
Căn gác gỗ - Tác giả Sịp
Phần 9 Chị có vẻ xót xa, ngơ ngẩn cả người rồi bất đồ nói lãng nhách: Tui có gì mà cha khoái bất tử, tội hôn. Tui là đàn bà có chồng, chả đâm thét nhão hết trơn, đẹp đẽ gì đâu mà anh mết chớ. Tôi đang bực nên nói phẹt ra ý nghĩ: Bà thì nói hổng có gì, nhưng con mắt tui thì nhìn bà đẹp hết nước. Vú bà vừa gọn bàn tay tôi, lại dẻo như cục bột, tôi bóp thấy sướng, còn lồn bà thấy chả bú nút mà ham. Bà mà cho tui chắc tui làm còn ngọt hơn chả gấp bội. Chị có vẻ rúng động vì lời phê phán của tôi, nhưng còn ngờ ngợ nên hỏi lại cho rõ: Anh nói thiệt hả. Tôi tán vô: Chớ tui nói giả chị thì được cái gì. Một trăm người đàn bà đều nghĩ là có chồng rồi thì mình hết còn đáng giá nữa. Nhưng tui hỏi thiệt chị ra đường có thấy mấy ông chằm vằm nhìn lấm lét theo hôn. Tại chị còn đẹp nên người ta mới ngó. Nói xin lỗi, chị còn ăn mặc hẳn hoi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện ngậm cặc Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Nữ giám đốc
Phần 9 Cô ả chiến thắng đối thủ một cách dễ dàng, mà nói đúng hơn là Hoàng đã đầu hàng ngay từ giây phút đầu tiên của trận chiến. Khối thịt giữa hai chân gã cứng ngắc và đội lớp quần lót lên một cục. Cô ả cười khúc khích khi cởi mảnh vải cuối cùng trên người gã, giờ đây cả hai đều đã trở về với hình hài nguyên sơ của loài người. Hắn thấy Lan mỉm cười ngạo nghễ của một kẻ chiến thắng trước khi cô ả trìu mến cúi xuống làm phận sự đầu tiên của một người đàn bà đối với gã. Khi miệng cô ả bao trùm lên đầu cặc, chiếc lưỡi của cô ả như một con rắn, ẩm ướt và nóng hổi lướt khắp khúc thịt của Hoàng, gã giật nảy mình nhớ lại những gì hắn nhìn thấy trong đêm mưa tại nhà gã. Cũng cái tư thế này, người phụ nữ quỳ xuống giữa hai chân người đàn ông, miệng ngậm chặt lấy cặc người đàn ông, hai bàn tay ve vuốt khắp hông và vùng háng người đàn ông. Hoàng chống cự mãnh liệt nhưng hắn bị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Địt đồng nghiệp Địt nhau với đồng nghiệp Địt nơi công cộng Đụ tập thể Truyện bạo dâm Truyện hiếp dâm Truyện ngoại tình

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi