Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 87

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 87

Đương nhiên, bất kể thánh nữ hắc ám, yêu mị đến mức nào, Thường Nhạc vẫn mang cô tới Nhật Bản, phải biết rằng tối nay ở tầng hầm của Đại Thế Giới ở Hongkong, tấm màn của Thánh điện Hắc Ám sẽ được mở ra, hy vọng đừng khiến hắn thất vọng.

Thường Nhạc vốn chuẩn bị để Tiểu Bảo ở lại nước, chuyên phụ trách buôn bán gái của Nhật Bản tới Trung Quốc, những công việc đó khá nhẹ nhàng, hơn nữa lại có thể kiếm được tiền.

Tiểu Bảo cho rằng, lăn lộn phía sau mông lão đại, nhất định có thể làm ra tiền, vì vậy dù sao cũng không nghe lời Thường Nhạc, kiên quyết đi tới Hongkong cùng Thường Nhạc.

Điều duy nhất khiến Thường Nhạc buồn bực chính là Tiểu Bảo nghiên cứu nhiều đồ cổ như vậy, cô ấy mang đi đâu hết rồi, không bán nhanh tới mức đó chứ?

Chuyện như vậy khiến Thường Nhạc lần trước đã cố ý phái hai người ngầm di theo Tiểu Bảo, kết quả là nhìn thấy Tiểu Bảo mang đồ cổ vào trong phòng, lúc ra thì chẳng còn gì nữa.

– Đúng là quái quỷ!

Mỗi khi ánh mắt của hắn tiếp xúc với ánh mắt tinh ranh của Tiểu Bảo, Thường Nhạc luôn vô cùng buồn bực, trên người cô bé rốt cuộc cất giấu những bí mật gì?

– Lão đại, anh nhìn xem châu báu ở Hongkong đẹp như vậy, chi bằng buổi tối chúng ta tranh đoạt một phen, có được không ạ? Tiểu Bảo lôi kéo Thường Nhạc, vẻ mặt tươi cười.

Ánh mắt Thường Nhạc nhìn chỗ châu báu mà Tiểu Bảo chỉ, phía trên cắm cờ của mấy quốc gia, ngoài ra, xung quanh còn có rất nhiều bảo vệ.

– Bốp!

Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi, trực tiếp vỗ lên gáy Tiểu Bảo một cái, hung tợn nói: – Chẳng thà em bảo lão đại đi cướp ngân hàng còn hơn!

– Cướp ngân hàng là tội chết nha!

Tiểu Bảo cũng hiểu được không ít.

– Cướp ở đây với cướp ở ngân hàng có khác gì nhau?

Thường Nhạc nhếch mép.

Tiểu Bảo giật giật khóe miệng, cuối cùng lâm vào trầm mặc

Bạch Hồn trong chớp mắt đã đi vào tầng hầm của Đại Thế Giới Hongkong, đồng tử của y co rút lại. Nơi này giống như đã tụ họp phân nửa tinh anh ở khu vực Hongkong, Ma Cao, Đài Loan.

Trùm sòng bạc, vua buôn bán ở khắp nơi, thậm chí còn có quan chức chính phủ, minh tinh điện ảnh…. Chỉ đơn thuần nhìn thân phận của đám người trước mắt, Thánh điện Hắc Ám e rằng còn to lớn hơn trong tưởng tượng rất nhiều.

Toàn bộ tầng hầm có vẻ âm u, nhưng được bài trí cực kỳ xa hoa. Thoạt nhìn thì có chút quỷ dị, khiến người ta không cách nào dò xét được.

Trên mỗi chiếc ghế đều dán danh tính, bắt đầu từ hàng đầu tiên. Thân phận cũng theo đó mà giảm dần, Bạch Hồn ngồi ở ghế thứ sáu hàng thứ nhất.

Toàn bộ tầng hầm có năm mươi bốn ghế, người ngồi ở ghế cuối cùng Bạch Hồn cũng biết, gã là một ông trùm ngành thế chấp ở Hongkong, thân phận này trị giá cũng hơn trăm triệu!

Ngồi bên trái cạnh mình lại là Kim Sảng – ông trùm ngành châu báu Hongkong.

Phía trước tất cả các ghế là một chiếc bàn tròn, có bốn người mặc đồ đen đứng bên cạnh bàn, chỉ đơn thuần nhìn khí thế của họ cũng thấy rõ ràng đó là cao thủ nhất đẳng.

Nhưng điều khiến Bạch Hồn không thoải mái chính là gã lại không thể nhìn thấu đối phương, về tổng thể thì bốn người này giống như âm hồn màu đen, lại giống như người chết không còn sinh mệnh vậy.

– Tại sao lại có cảm giác như vậy?

Bạch Hồn lắc đầu, cố gắng muốn loại bỏ cảm giác không thoải mái này. Nhưng cảm giác này lại càng ngày càng nặng nề, giống như bị một tảng đá khổng lồ đè lên vậy.

Ánh mắt Bạch Hồn bất giác nhìn sang bên cạnh thì kinh ngạc phát hiện, ngoại trừ Kim Sảng hô hấp vẫn bình thường giống như không có chuyện gì xảy ra, ngoại trừ ông ta, sắc mặt tất cả những người phía sau đều rất khó coi.

Rõ ràng cũng có cảm giác giống gã, chẳng lẽ Kim Sảng cũng là một cao thủ?

Bỗng nhiên lúc đó bên cạnh chiếc bàn tròn lộ ra một ánh sáng màu đen chói mắt, dòng khí quỷ dị dần được xoay tròn và mở ra, giống như có một lực hấp dẫn vô tận vậy

Dòng khí quỷ dị màu đen kia càng lúc xoay tròn càng nhanh, cuối cùng lại ngưng kết lại, chậm rãi tụ lại thành một hình người, khí tức mà bóng đen kia toát ra ngày càng ngang ngược, hống hách.

– Thật là mạnh!

Bạch Hồn hít sâu một hơi, khí thế này so với lão đại của mình, không ngờ lại không thể phân cao thấp!

– Tham kiến Thánh sứ Hắc Ám!

Bốn người áo đen cùng khom cúi người, thanh âm già nua khô héo khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, dường như đó là thanh âm mà bọn họ phải tiêu hao sức mạnh cả đời.

Đám người Bạch Hồn cũng nhất loạt đứng lên, cúi người nói: – Tham kiến Thánh sứ!

Vừa dứt lời, tâm tình của Bạch Hồn trở nên căng thẳng, vừa rồi khi gã đứng lên, hô vang khẩu hiệu kia, không ngờ không phải là do bản thân gã, mà giống như gặp phải ma lực nào đó.

Nhưng nhìn sang Kim Sảng bên cạnh, khốn kiếp, người này vẫn còn lười biếng ngồi ở đó, giống như không có việc gì xảy ra: – MK, đây chính là chênh lệch!

– Nhìn thấy sứ giả, vì sao không thi lễ?

Thanh âm trong trẻo vô cùng dễ nghe đột ngột vang lên từ hàng cuối cùng.

– Thánh nữ Hắc Ám!

Tiếp xúc với khuôn mặt quen thuộc của đối phương, Bạch Hồn gần như kêu lên, cô không phải là đi sau lão đại sao? Sao lại tới đây?

– Tại sao phải thi lễ?

Ánh mắt nghiền ngẫm của Kim Sảng chuyển sang Thánh nữ.

– Láo xược!

Bóng đen kia khẽ vung tay, một luồng sức mạnh khổng lồ phóng thẳng về phía Kim Sảng.

– Ầm!

Vừa mới tiếp xúc với thân thể Kim Sảng, xung quang lập tức phát ra những dòng khí mãnh liệt, cả bóng đen và Kim Sảng hơi lung lay một chút, thực lực của hai người đúng là ngang nhau.

– Ông không phải Kim Sảng?

Thánh nữ Hắc Ám biến sắc.

– Tôi không phải là Kim Sảng thì là ai? Chẳng lẽ là chồng cô?

Ánh mắt Kim Sảng tà ác quét ngang bộ ngực cao ngất của Thánh nữ, cổ quái nói.

– Lão đại!

Giọng điệu khêu gợi này, ánh mắt dâm tà mà không ti tiện này, hơn nữa còn thực lực siêu khủng lúc nãy nữa, khiến Bạch Hồn nhanh chóng liên hệ Kim Sảng với Thường Nhạc.

Quả thật, người trước mặt quả thật không phải là ai khác, chính là Thường đại thiếu gia của chúng ta. Tiểu Bảo đề xuất cách cướp châu báu, Thường Nhạc mặc dù không áp dụng, nhưng hắn và Tiểu Bảo lại cướp vị trí của Kim Sảng – Chủ tịch Hội đồng quản trị ngành châu báu!

Theo lời của Tiểu Bảo thì chỉ cần có tiền, cướp ở chỗ nào cũng được, mà sau khi Kim Sảng phát hiện mấy tên vệ sĩ là đặc công đã bị Thường Nhạc thoải mái hạ gục, ông ta cũng không hề kinh hoàng.

Tùy ý nói một câu: – Muốn bao nhiêu tiền, cậu nói đi!

Tiểu Bảo trả lời rất nhanh, cũng rất chung chung: – Chúng tôi cần rất nhiều rất nhiều tiền, càng nhiều càng tốt!

Thường Nhạc lại thản nhiên mỉm cười: – Tin rằng đường đường là Kim Sảng – ông trùm ngành châu báu Hongkong hẳn là cũng nhận được thiệp mời của Thánh điện Hắc Ám. Tôi chỉ muốn tấm thiệp mời kia mà thôi.

Tính cách của Kim Sảng dường như rất giống với tên của hắn, ông ta sảng khoái gật đầu, nói: – Kỳ thật người làm ăn đều là cướp của, Thánh điện Hắc Ám khiến người ta cảm giác rất tà ác. Bọn họ nhìn trúng tiền của tôi, nếu cậu đã đồng ý tham dự, tôi tất nhiên sẽ không để bụng.

Cũng chính là như vậy, Thường Nhạc dễ dàng xâm nhập vào trong tầng hầm của Đại Thế Giới Hongkong.

Khi tiếp xúc với ánh mắt tà ác của Thường Nhạc, tâm tình của Thánh nữ Hắc Ám có chút dao động, có một loại cảm giác quen thuộc, nhưng trong thời gian ngắn lại không thể nhớ ra là ai?

– Bất kể ông là người nào, khi bước vào nơi này, chính là người của Thánh điện Hắc Ám, Thánh nữ, cô lui sang bên đi!

Bóng đen phất tay, Thánh nữ hắc ám liếc nhìn Thường Nhạc một cái thật sâu, rồi nhanh chóng lui sang một bên.

– Muốn tôi gia nhập Thánh điện hắc ám, có thể!

Lời nói của Thánh điện Hắc Ám gần như khiến Bạch Hồn bị dọa nhảy dựng lên. Gã vào nằm vùng thì cũng xong rồi, chẳng lẽ lão đại còn muốn đích thân mạo hiểm? Dường như bóng đen kia cũng giật mình.

Gã không ngờ rằng Thường Nhạc sẽ đồng ý một cách sảng khoái như thế!

Thường Nhạc không đợi đối phương phản ứng lại đã tiếp tục nói: – Tuy nhiên tôi nhất định phải biết Thánh địa Hắc Ám rốt cuộc là cái gì. Nếu không cũng không thể khiến tôi u mê được!

Nhìn bộ dạng của Thường Nhạc bây giờ, giống như một học sinh tiểu học ngoan ngoãn vậy, vừa nói xong, ánh mắt hắn quét sang đám người phía sau, nói: – Có phải mọi người cũng muốn biết rốt cuộc Thánh địa Hắc Ám là như thế nào? Ngoại trừ một Thánh nữ Hắc Ám, còn có nhân vật ưu tú nào nữa?

– Hừ, tôi thấy hắn căn bản không có ý muốn gia nhập Thánh điện Hắc Ám, đơn thuần là chỉ tới nơi này để quấy rồi mà thôi! Trong chớp mắt, trong lòng Bạch Hồn khẽ dao động, chỉ Thường Nhạc mà nói.

– Thằng nhóc mày cũng đủ thông minh đấy!

Thường Nhạc hài lòng nhìn Bạch Hồn.

Bốn gã áo đen chậm rãi tiến về phía Thường Nhạc, bóng đen kia vẫn lẳng lặng đứng yên ở đó, xem ra hành tung bất định.

Người vây xem ở phía dưới đều dần lùi rộng ra để giành không gian!

– Giết gà dọa khỉ!

Thường Nhạc bóp bả vai, cười hì hì nói: – Anh có thủ hạ, tôi cũng có, hơn nữa còn không ít nha.

– Hắn là Thường Nhạc!

Bộ dạng kia, ngữ khí kia, trong chớp mắt trong đầu Thánh nữ Hắc Ám lóe lên một ý nghĩ, không kìm nổi mà kêu lên.

– Ha ha, mỗi ngày đều ở cùng tôi, cho dù tôi che giấu thế nào cũng vô dụng, thật là tiếc! Thường Nhạc tà ác cười, vung tay lên, hiện ra trước mặt Thánh nữ Hắc Ám với nụ cười phóng khoáng, tà mị.

– Mày chính là Thường Nhạc!

Thanh âm của bóng đen mang theo vài phần kinh ngạc.

– Ầm!

Cánh cửa tầng hầm bị công kích một cách thô bạo rồi được mở ra.

Thân thể khổng lồ của Hải Văn, khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Bảo, bốn cao thủ của gia tộc Tây Môn. Ngoài bọn họ ra, còn có mười người mặc đồ đen đứng bên cạnh, chỉ nhìn khí thế của bọn họ cũng thấy rõ ràng họ đều là cao thủ nhất đẳng.

– Ha ha, Thánh sứ Hắc Ám, trước tiên mày hãy lộ rõ thân hình cho tao xem, nếu là đàn ông, giết không tha, nếu là phụ nữ xấu xí, cũng giết, đương nhiên, nếu bộ dạng giống như Thánh nữ Hắc Ám, thiếu gia tao sẽ rất sung sướng!

Thường Nhạc phóng khoáng mỉm cười.

– Hừ!

Thánh sứ Hắc Ám lạnh lùng hừ một tiếng, trong chớp mắt, xung quanh thân thể hắn phát ra một ánh sáng cực kì linh hoạt, ánh sáng đen sắc bén trực tiếp tấn công về phía Thường Nhạc.

– Thật là mạnh!

Ánh mắt Thường Nhạc sáng lên, thân hình khẽ dịch sang bên cạnh, Hải Văn cũng nhanh chóng bổ sung vào chỗ trống kia, sức mạnh khủng khiếp kia lại nhanh chóng hướng về phía Hải Văn.

– Thật sảng khoái!

Hải Văn thoải mái duỗi tấm lưng có chút nhức mỏi, trên mặt lộ ra nụ cười thô lỗ.

Lúc này, tứ đại cao thủ của gia tộc Tây Môn cũng phóng về các phía, bốn gã áo đen lập tức dừng bước.

– Bảo bối, chúng ta vừa nói chuyện phiếm, vừa xem đánh nhau, thế nào?

Thường Nhạc khẽ động, chớp mắt đã ở trước mặt Thánh nữ Hắc Ám.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bích Loan
Phần 21 Bích Loan ngất lời mẹ: Thôi thôi mẹ ơi, chuyện kể sau, bây giờ vào nhà nghỉ đã mẹ, mẹ đưa rọ gà đây cho con, anh Sơn ơi! – Bích Loan gọi Sơn, Sơn đang dựa xe đạp vào tường nhà ra xách giúp mẹ và em một tý nào. Mẹ cứ để cái bao tải đấy nhà con xách cho. Khổ quá, trông mẹ cứ như đi cấy về ấy. Lúc này bà mới nhìn thấy Sơn. Sơn chào mẹ: Mẹ lên chơi? Không dám, chào anh! bà đáp. Bích Loan phì cười, nấm tay mẹ: Mẹ buồn cười thế, con rể chào sao lại nói “không dám”? Bà cười, mắng con: Tiên sư chị chứ, chị dạy tôi đấy hả, trứng khôn hơn vịt à? Họ bước vào nhà. Cái gì ớ trong bao tải đấy mẹ? Bích Loan hỏi mẹ. Có ít khoai mới dở, các em nó bảo mang lên cho anh chị, với lại, mẹ làm ít bánh đa mang lên cho anh chị nấu canh. Bánh đa mẹ làm bằng bột gạo chứ không phải bột dong như trên Hà Hội...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện của kiều bào Truyện phá trinh
Ái tầm kiều - Tác giả Keaz
A Miêu, tỉnh lại đi. Lệ Kiều lay mạnh y, A Kiều bụm miệng để không nấc lên. Lệ Kiều quay sang phía nàng: Huynh ấy là thần tiên mà, không chết được đúng không? A Kiều trơ ra, không trả lời câu hỏi của Lệ Kiều, rồi nàng cúi gằm mặt xuống. Bỗng một thứ ánh sáng dịu nhẹ thoát ra từ người nàng. A Kiều chớp mắt, rút Xà Linh châu ra khỏi người, rồi đặt nó lên người y. Vừa gặp y, viên châu đột ngột phát sáng rực rỡ. Nhị Kiều che mắt lại, bị lóa bởi ánh sáng quá mạnh. Đến khi ánh sáng đó dịu đi thì cũng là lúc y có hơi thở. Miêu Lãm thở đều, rồi mở mắt trong sự vui mừng tột độ của nhị Kiều. Ba người nhìn nhau. Viên Xà linh châu sáng lấp lánh. Quầng sáng do Xà linh châu tạo ra không còn lớn như ban nãy, mờ dần rồi trở thành một quầng sáng nhỏ bao quanh viên ngọc. Ánh sáng của ngọc tỏa ra cũng không còn mang màu xanh len lét đầy tà khí như trước kia. Màu ngọc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện kiếm hiệp Truyện sex vần A
Bùa Thần - Tác giả Hùng Sơn
Sáng sớm trở về nhà, Đinh được tin Thảo đã về, chàng tới nhà nàng rủ qua nhà thầy San ngay. Thảo vui vẻ tíu tít như một con chim nhỏ bên người tình. Nàng không ngờ Đinh đã tìm ra tất cả những gì cần thiết trong câu chuyện này. Đinh kể lại hết tình tiết những gì chàng thu lượm được trong mấy hôm nay. Lẽ dĩ nhiên chàng chẳng dại gì thú tội trước mặt Thảo những gần gũi với giới giang hồ như vừa rồi. Nhưng có lẽ Đinh không qua mặt được thầy San, chàng thấy mặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện hiếp dâm Truyện ma Truyện phá trinh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi