Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 257

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 257

– Lão đại, bước tiếp theo chúng ta phải làm gì? Mắt thấy Điểm G khắp nơi trên thế giới đã bắt đầu triển khai, mà phía Paris vẫn không hề có động tĩnh gì, điều này khiến cho Vô Nhai có chút lo lắng.

– Cũng nên bắt đầu khởi động kế hoạch rồi nếu không đám nhóc đó sốt ruột chết mất. Khóe miệng Thường Nhạc lộ ra nụ cười cổ quái, hắn cảm thấy đã đến lúc bắt đầu kế hoạch rồi.

Thường Nhạc khởi động xe, đại khái chừng hơn một tiếng đồng hồ lái xe đến trước một ngõ nhỏ phồn hoa thì từ từ dừng lại. Hắn mở cửa xe nhìn vào số nhà trước mặt, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị, nói: – Số 27 đường Phượng Hoàng, đây chính là tổng bộ đội Ảnh của Điểm G chúng ta.

Số một, số hai, số ba đường Phượng Hoàng, số 27! Đúng là tổng bộ ở chỗ này rồi.

Thường Nhạc nhìn thấy trước mắt hiện ra một căn nhà ba tầng cũ nát, cả người choáng váng: – Không thể nào, nơi này là tổng bộ của đội Ảnh? Tên nhóc Lạc Phong này có phải não hỏng rồi không? Hay là mình bị lừa rồi, lẽ nào đây không phải đường Phượng Hoàng sao? Tự nói lầm bầm vài câu, thân hình hắn nhanh chóng chạy ra ngoài đường xem xét rồi lại nhanh chóng quay trở lại.

– Thế này là thế nào? Chẳng lẽ tổng bộ cao thủ đội Ảnh đều tụ tập ở nơi rách nát thế này sao? Thế nhưng đi vào đã hẵng nói, Thường Nhạc vừa nói vừa đi vào trong nhà.

Không có ký hiệu đơn vị, không có phòng trực ban, không có cảnh vệ, toàn bộ khoảng sân chỉ có đám trúc xanh tươi, ánh mắt trời sáng rực rỡ chiếu xuống hơi thở xuân thì.

Một người đàn ông tướng mạo cực kỳ bình thường cầm một cây đao lớn đang sửa sang vườn trúc.

Thường Nhạc xem xét tỉ mỉ rồi đánh giá: – Áo thì là loại vải cotton bình thường nhất, quần thì là loại vải thẻ màu xanh mộc mạc nhất, giày thì là loại giày thể thao, khuôn mặt mang nụ cười vô lo, sáng ra thì ngồi sửa sang vườn trúc.

Thường Nhạc kết luận theo bản năng: – Người đàn ông tiêu chuẩn bình thường này nhất định là người làm vườn nghèo nhất tổ chức.

– Rất xin lỗi, xin hỏi lão gia, à, đại thúc, đây có phải tổng bộ đội Ảnh không? Thường Nhạc tỏ vẻ rất lễ phép dò hỏi.

– À, đội Ảnh, là tổng bộ, cậu có chuyện gì à? Người đàn ông dừng tay lại, cơ thể ôn hòa nhìn Thường Nhạc.

– Là thế này, cháu muốn biết đội trưởng có ở đây không ạ?

– Đội trưởng à? Lúc này cô ấy đang ở lầu hai, thế nhưng tôi cũng không dám khẳng định đâu. Người đàn ông trung niên lại một lần nữa vận động cơ bắp khỏe mạnh, kiêu ngạo nói: – Tuy nhiên, đội phó thì có thể gặp ngay lập tức đấy.

– Thế này đi, bản thiếu gia tinh lực có hạn, đội trưởng thì được, còn về đội phó, cái loại mặt hàng thấp kém đó thì không cần phải gặp gấp đâu. Thường Nhạc cười hì hì, rồi vỗ mạnh vào bả vai ông lão: – Đại thúc cố gắng một chút!

Thấy bóng dáng Thường Nhạc biến mất ở cửa lầu, người đàn ông sờ sờ vào cằm mình: – Đại thúc ư? Không lẽ mình già vậy rồi sao?

Sau khi sửng sốt hồi lâu, giơ con dao bầu lên không trung rồi xoay một độ cong quỷ dị dường như có một trận gió nổi lên, cơn gió này làm những khóm trúc ngay thẳng như nằm khọm xuống mặt đất.

Người đàn ông thở dài, ngẩng đầu nhìn bầu trời đã khuất nắng: – Cực điểm vừa rồi chính là chí nhu!

Sau đó chém qua đầu ngọn trúc rồi cười nói: – Hy vọng mọi người có thể cảm nhận được, trong cương có nhu.

Thường Nhạc đi vào trong phòng còn thất vọng hơn so với bên ngoài.

Không thể nghi ngờ gì nữa nơi này không có bất kỳ cái gì có thể khiến hắn cảm thấy hứng thú, thứ duy nhất đáng khẳng định đó chính là không khí khá là trong lành, sợ là ở đây chính là nhờ công lao của người làm vườn Đinh đại thúc đó.

Ở lầu hai, ngoài một số chậu hoa ra thì còn lại khiến cho người ta cảm giác vô cùng vắng vẻ, đi về phía trước có một cánh cửa đột nhiên mở ra, một cái bóng dài giống như ma quỷ hiện ra trước mặt Thường Nhạc.

Động tác tấn công rất nhanh, căn bản không dừng lại giống như điện vậy, trong đó còn bộc lộ ra khí thế bá đạo.

– Bùm!

Dứt khoát, gọn gàng, căn bản không chút dây dưa dài dòng, đòn tấn công của đối phương bị một cước của Thường Nhạc dễ dàng phá vỡ, một cước rất đơn giản nhưng quả thực lại rất rõ ràng.

Cái bóng đó bị Thường Nhạc đánh một đòn duy nhất đã ngã nhào trên mặt đất.

– Lão đại, cậu cũng thật quá ác độc. Lạc Phong khẽ phủi mông, lồm cồm bò dậy, vẻ mặt bi thương.

– Dựa vào mấy tên nhóc thối các cậu à, tớ còn tưởng cậu đang trong ổ mỹ nhân nào rồi cho nên dùng một cước để xem có phải tinh lực bị hút hết rồi hay không. Khóe miệng Thường Nhạc nở một nụ cười cổ quái.

Khuôn mặt đẹp trai của Lạc Phong lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, nói: – Lão đại, cái này cũng không thể tráchtớ được, ở bên Mỹ đó thông thoáng hơn nhiều huống hồ đối phương muốn kéo tớ sang hàng ngũ của Siêu cấp chiến sĩ nên tớ đành phải thuận nước đẩy thuyền thôi.

– Cậu thế nào tớ không quản, thế nhưng Lạc Phong cậu phải nhớ rõ điểm này, bất luận là đang trong bất kỳ tình huống nào cũng phải đặt cái mạng nhỏ của cậu lên vị trí cao nhất, tớ không muốn cậu phải họa chết sớm đâu. Thường Nhạc vỗ vỗ vai Lạc Phong, nghiêm trang nói.

– Cảm ơn lão đại nhiều.

Lạc Phong được một trận cảm động.

– Haiz, cậu đừng có bực mình, đội Ảnh cậu huấn luyện thế nào rồi? Trong lòng Thường Nhạc lại nhanh chóng chuyển sang đề tài này.

– Bọn họ mỗi người đều luyện đến từ cấp B1 đến B3 rồi, tuyệt đối có thể hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào mà lão đại giao cho.

Khóe miệng Lạc Phong lộ ra nụ cười tràn đầy tự tin.

– Được. Nghe thấy câu này, ánh mắt Thường Nhạc hơi sáng lên, thuộc hạ mình rất nhiều nhưng rất ít cao thủ, mỗi lần nghiên cứu ra loại dược liệu tốt đều đưa cho đội Ảnh cả.

Lần này mình cần một đội tinh nhuệ, hy vọng mỗi người đều có đạt tới trình độ giống như Quang Minh.

– Lão Vương, tới đây một chút.

Lạc Phong bỗng nhiên gọi xuống lầu.

Chỉ thấy đại thúc tên Vương định đó cười hì hì đi qua, mắt nhìn Lạc Phong hỏi: – Đội trưởng, có nhiệm vụ gì mới sao?

Lạc Phong thản nhiên cười, nói với Thường Nhạc: – Lão đại, chú ấy chính là phó đội trưởng phân đội Ảnh ở Paris Pháp, thường thì những lúc tớ không ở thì tất cả mọi chuyện đều do chú ấy phụ trách.

– Lão đại? Cậu cậu chính là Thường Nhạc.

Vẻ mặt đinh đại thúc cổ quái, không ngờ Thường Nhạc lại trẻ tuổi như vậy.

Thường Nhạc cũng thật không ngờ, người này nhìn như người làm vườn thế này lại là đội phó, hắn cũng có chút kinh ngạc, nói: – Đến để tôi thử thân thủ chú một chúng, đội Ảnh chúng ta rốt cục là đến trình độ nào.

Ánh mắt định đại thúc sáng ngời, hưng phấn xoa xoa tay nói: – Hay, thật là hay quá, lão đại, tôi làm nóng người trước đã.

– Không cần đâu, chỉ cần chú có thể tiếp được một chiêu của tôi là được. Trên mặt Thường Nhạc mang nụ cười gian xảo, sức mạnh bắt đầu tăng lên.

– Một chiêu?

Đinh đại thúc hoàn toàn choáng váng, mình dầu gì cũng là đội phó, thân thủ cũng đạt tới cấp B, ông ta cũng không cần nghĩ, thân hình lao thẳng về phía trước tấn công.

– Hệ sức mạnh?

Ánh mắt Thường Nhạc hơi sáng lên, thật không ngờ người đàn ông giản thế này mà đã đạt tới cảnh giới cao thủ sức mạnh, người vọt tới, khí thế hùng mạnh hiên ngang đánh tới.

Thường Nhạc nắm tay hơi chặt, sức mạnh nội lực ùa đến trong chớp mắt hai sức mạnh va chạm nhau, Thường Nhạc được kinh ngạc, sức mạnh đối phương tấn công đều không hề bắn ngược lại.

– Cương nhu hỗ trợ lẫn nhau!

Thường Nhạc sửng sốt, thật không ngờ đại thúc làm vườn lại có được dị năng cổ quái như vậy.

– Được, rất tốt.

Đinh đại thúc còn chưa kịp phản ứng, Thường Nhạc đã di chuyển ra sau ông ta đứng yên lặng ở đó, hài lòng gật đầu.

Tokyo, Nhật Bản.

Ánh trăng hiền dịu chiếu xuống Tokyo, thành phố rực sáng trong ánh đèn điện, một tòa nhà đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố phải mất mấy tháng xây dựng mới thành tòa nhà tổng bộ Sakura.

Lúc này, Thần hùng dũng đẹp trai đang ngồi lẳng lặng trên ghế, trận đấu giữa hội Hắc Long và tổ Sơn Khẩu khiến Điểm G chiếm được đủ không gian, cùng lúc đó, thị vệ tổ Sakura Nhật Bản cũng dần dần bị điều khiển.

Có thể nói Thần gần như là vua trong giới hắc bạch Nhật Bản, đương nhiên Thần cũng có giới hạn, điểm trước mắt trở thành không chỉ lợi dụng những cao thủ Điểm G, cao thủ tứ đại gia tộc mà còn lợi dụng tài nguyên Nhật Bản.

Nhật Bản tuy rằng rắt đáng giận, nhưng một số người làm chó nhưng vẫn rất khôn ngoan, đặc biệt là một số con chó thông minh.

– Thần lão đại, tiếp theo chúng ta làm thế nào đây? Đứng trước mặt Thần là một tinh anh tuổi còn trẻ Nhật Bản, trí tuệ Kurosuba tuyệt đối không thấp hơn Thần, nhưng điểm đáng tiếc duy nhất là gã không có sức mạnh mà thuộc về loại hình nho nhã yếu đuối.

Khóe miệng Thần lộ ra nụ cười quỷ dị: – Cậui cho rằng chúng ta nên làm thế nào?

Ánh mắt Kurosuba nhìn Thần chằm chằm không chút nào không thoải mái, bình tĩnh nói: – Giết Koinu, thay thế hội Hắc Long.

Trong ánh mắt Thần lóe lên ánh hào quang tinh tuệ, gã thật không ngờ Kurosuba lại có loại suy nghĩ này, không khỏi lộ ra vài phần hứng thú, nói:

– Kurosuba, cậu nói xem, muốn giết Koinu, phải biết bây giờ gã vẫn là liên minh của chúng ta, nếu như làm như vậy một khi bị bại lộ, sợ là Điểm G muốn tiếp tục đứng yên ở Nhật Bản sẽ có khó khăn nhất định.

Kurosuba hít một hơi thật sâu, Thần đã hỏi như vậy thế thì chứng minh đã động tâm, tinh thần gã kiên định nói: – Cái gọi là đại sự thì không câu nệ những tình tiết nhỏ, giết chết Koinu, hội Hắc Long bây giờ bề ngoài tuy đều phục tùng Koinu, nhưng tất nhiên có một bộ phận khuất phục dưới vũ lực, cho nên chúng ta cần phải tìm ra những người đó, mượn tay bọn họ giết chết Koinu, thế thì chuyện sẽ rất dễ dàng.

– Cho dù là có đánh chết Koinu nhưng là do bên phía tổ Sơn Khẩu Thần nói tới đây thoáng dừng lại một chút.

– Bây giờ tổ Sơn Khẩu và hội Hắc Long đều là lưỡng bại câu thương, tổ Sơn Khẩu uy hiếp chúng ta hay không không phải là điều quan trọng nhất nữa. Sắc mặt Kurosuba tự tin nói.

– Được, hành động theo ý cậu đi.

Trên mặt Thần lộ ra nụ cười quỷ dị.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Khu phố nơi tôi ở
Phần 47 Những sợi lông đen nhánh đưa nhẹ vào mũi tôi làm tôi buồn buồn nhưng tôi càng cắn mạnh hơn nữa. Mùi nước nhờn nồng nồng ngai ngái cũng làm cho tôi muốt mút hơn. Liếm dọc rồi cắn cái khe lồn mấy phát nữa rồi tôi bảo nhàn Sao đã sướng chưa em.. Anh cắn mạnh vào nữa nhé. ! Được anh ạ.. Cứ cắn đi em sướng mà.. Không sợ em đau đâu anh ạ Tôi càng cố gắng cắn mạnh vào cái mu lồn khiến cho nó đỏ ứng nên nữa. Bên tai thì cũng nghe thấy tiếng của tùng và của chị Ly rồi. Tôi đóan chắc là tùng đang địt chị Ly nên chị Ly rên thật mạnh nên Đã quá.. Sướng quá.. Đút thật sâu vào bên trong cái lỗ của chị đi nào.. Ôi sao mà sướng không thế nào chịu được thế này.. Con cặc của em làm chị sướng điên nên rồi đây này.. Híc híc đã quá sướng quá đi mất thôi. A. A. Sướng thật đấy Tôi cắn thêm cái mu lồn của nhàn một lúc nữa rồi nói với nhàn Nào bây...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ với hàng xóm Truyện ngoại tình
Đến ngày hôm nay - Tác giả Vi Tiểu Nhân
Tôi gặp người đàn bà, tuy trên mắt có nếp nhăn chân chim nhưng còn rất đẹp. Mái tóc phủ dài xuống bờ lưng mạnh khỏe cùng với chiếc áo dài hợp thời trang, nhìn bà vẫn hấp dẫn như con gái, không ai nghĩ bà đã trên 40. Vùng Đông Bắc Mỹ tháng hai tuyết giá, nhưng thường dính vào ngày Tết Việt Nam. Vào những dịp Tết những hội đoàn tổ chức Tết cho đồng hương hội ngộ, cũng là dịp chúc mừng năm mới và một dạ vũ mừng xuân. Tôi may mắn ngồi gần bà trong đêm dạ vũ, nên thượng ngoạn những điệu nhảy sành điệu của bà với ngươì đàn ông, tôi nghĩ là chồng. Khi ánh mắt bà chạm tôi với cái nhìn thiện cảm, tôi rung động. Đôi mắt nâu lớn với hàng lông mi cong vút. Cái nhìn rất đỗi dịu dàng. Lần thứ hai tôi gặp bà ở... Chùa. Hình như bà cũng chức sắc gì đó nên mọi người có vẻ kính trọng. Khi nhìn thấy tôi bà như nheo mắt chào và bận rộn cho Đại Lễ Phật Đản sắp đến. Trong chiếc áo dài đơn sơ tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sex bú cặc Truyện sex bú lồn
Chơi vợ người ta
Phần 56 Chị Tư duỗi thằng chân tay ra mà mặc kệ cho tui muốn làm gì thì làm, trong khi nước lồn tuôn ra ào ào. Tui mút uống không kịp luôn. Phải nói là nước lồn của chị Tư không có mùi tanh hôi như nước lồn nên tui không ngần ngại mút liếm đã đời, không thấy chán. Sau này chị Tư tiếp tục truyền dạy cho tui rất nhiều kinh nghiệm chiến trường. Xem ra chị Tư nhỏ con chứ chị Tư khôn lỏi lắm, chưa kể là máu dâm của chị Tư không hề thua kém ai nên chỉ sau mấy bữa thì chị Tư mê lậm tui luôn. Tui thừa biết máu dâm của chị Tư nên hễ xáp vô chị Tư là tui thi thố tài năng ngay, nhất là khi kỹ năng bú vú, bóp vú, xoa nắn vú, liếm vú, nút vú, ngậm mút vú của tui bây giờ “siêu” lắm rồi. Bởi vậy cặp vú trái chanh nhỏ xíu của chị Tư càng ngày càng to như trái cam. Thích nhất là chị Tư bây giờ bạo dạn và dâm đãng hơn xưa nhiều, nhất là từ khi tui chính...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Đụ chị gái Đụ con ruột Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ mẹ vợ Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện cưỡng dâm Truyện loạn luân Truyện móc lồn Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi