Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 186

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 186

Lãng Mạn mấy ngày rồi không thể nào lãng mạn thêm được nữa, lần trước phối hợp với lão đại Thường Nhạc giết chết tổng bộ Thế giới sát thủ ở Pháp, cuộc sống của gã có chút cấp bách rồi.

Thành viên tổ Lãng Mạn ban đầu có 80% bị Lãng Mạn điều khiển, có thể nói, trong tổ Lãng Mạn, Lãng Mạn chính là vua, do Lãng Mạn chuẩn bị phát động thâu tóm tổ Lãng Mạn.

Đột nhiên thấy xuất hiện một nhóm người.

Mỗi người bọn họ đều được coi là cao thủ, ít nhất tập hợp toàn bộ tổ Lãng Mạn lại cũng có ít khả năng tìm được nhiều cao thủ như vậy, 18 người, mỗi người đều được coi là những cao thủ đặc biệt.

Bọn họ không ngờ là bị hội Trưởng lão của tổ chức Lãng Mạn mời đến dây, toàn bộ đội Lãng Mạn, ngoại trừ hội Trưởng lão có thể trấn áp được Lãng Mạn, những người khác đều coi như là tiểu đệ của Lãng Mạn hết.

Mục đích rất rõ ràng: hội Trưởng lão sẽ cần phải khai đao với Lãng Mạn.

Lãng Mạn cảm thấy kỳ quái, mình tất cả đều rất bí ẩn, theo như bình thường, căn bản sẽ không để hội Trưởng lão phát hiện ra điều gì, thế mà vì sao họ lại mời nhiều người như thế đến?

Vào đúng giờ khắc này, Tân Long Nha, ngoại trừ bộ phận ở Pháp trước đó, không ngờ trong thời gian ngắn đã thành lập được thêm 20 phân bộ, trong đó cao thủ đặt biệt còn đạt đến số lượng hơn 20 người.

Mà thủ lĩnh phân bộ này chính là thủ lĩnh của Tân Long Nha – – – em gái ruột Tư Đồ Lôi Minh, Tư Đồ San San, kỳ thực thế lực người phụ nữ này cũng không có gì đặc biệt.

Nhưng than phận của cô ta lại quyết định đám cao thủ bên cạnh, hơn nữa Tư Đồ Lôi Minh với thu nạp thêm Mandela.

– A, mẹ kiếp!

Sáng sớm, trong tổng bộ Điểm G phía nam, truyền tới 1 âm thanh gào thét.

– Gần đây em mới nghiên cứu được một loại thuốc, lấy anh làm thí nghiệm, hiệu quả thế nào? Tiểu Bảo vẻ mặt tươi cười nhìn Thường Nhạc, dương dương tự đắc nói.

Nhìn một đống ống to đùng trong tay Tiểu Bảo, Thường Nhạc rợn tóc gáy: – Con nha đầu Tiểu Bảo đáng chết này, em không định tiêm cái thứ này vào mông anh chứ?

Tiểu Bảo xì 1 cái, cười lên: – Ha ha, đúng thế, em sẽ tiêm thuốc vào trong thân thể anh, xem anh có phản ứng gì không? Vừa nói, vừa nghịch ngợm giơ tay lên.

Cởi quần ra cho mình chích?

Thường Nhạc lau mồ hôi trán, sau đó gõ lên đầu Tiểu Bảo một cái: – Con bé chết tiệt kia, có phải em định giết anh hay không.

Tiểu Bảo nhếch cái miệng nhỏ nhắn: – Người ta lần đầu tập luyện, sau này mỗi sáng đều tập một lần, sẽ thành thạo thôi!

– Bùm!

Trong thời gian ngắn ngủi không biết phải nói thế nào, cao thủ bình thường không thể đến gần mình được, Thường Nhạc không thể không chuyển sang chủ đề khác: – Tiểu Bảo, rốt cục em tiêm thuốc gì vào người anh? Sẽ làm tăng thêm sức mạnh hay là tốc độ, hay là sức mạnh bộc phát?

Tiểu Bảo ngập ngừng liếc mắt nhìn Thường Nhạc một cái, sau đó ngượng ngùng lắc đầu: – Em cũng không biết, chỗ thuốc này là do em nghiên cứu từ trong sách vở, bằng không người ta tìm anh thí nghiệm làm gì!

– Chết tiệt!

Đến thuốc gì cũng không biết, đây mà gọi là thí nghiệm sao? Chẳng phải là lấy cái mạng nhỏ của mình ra đánh cược sao, mồ hôi trên trán Thường Nhạc càng dần càng nhiều hơn.

Bỗng nhiên lúc đó, Tiểu Bảo hưng phấn như kiểu Columbos phát hiện ra châu lục mới, kêu lên: – Lão đại, ở chỗ đó anh giấu bảo bối gì thế?

– Ở đâu? Thường Nhạc nghi hoặc nhìn vào chỗ Tiểu Bảo chỉ, cả người đóng băng như cương thi đứng yên chỗ đó.

Hóa ra hắn không ngờ con nhóc này để ý đến chỗ đó, trong tình huống bất ngờ này, mà tên này lại thẳng như vậy, thế còn khó chịu hơn cả giết chết mình, càng gay go hơn là cái thứ này lại càng phình to hơn lúc bình thường.

Chợt nhìn lên, chỗ đó giống như một cây côn chổng lên, cho dù là da mặt hắn có dày hơn nữa, cái mặt mo này cũng không thể nào làm ra vẻ tự nhiên được.

– Không có gì, thứ này em không được chạm vào.

Mắt thấy Tiểu Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên, Thường Nhạc vội vàng ngăn cản, vội vàng thay đổi lời nói: – Tiểu Bảo, thuốc đó của em có thuốc giải không? Hiển nhiên, hẳn hắn mơ hồ đoán ra bộ dạng này chắc chắn liên quan đến thuốc đó của Tiểu Bảo.

– Không có!

Lần này Tiểu Bảo trả lời cũng là khẳng định, đập một gậy cho Thường Nhạc đến gần chết.

Người khác trong lúc này đích thực là một chuyện đáng ăn mừng, nhưng cứ tiếp tục như vậy, căn bản không nghỉ ngơi gì, lại trở thành đau khổ.

Nhìn thấy biểu cảm thay đổi của Thường Nhạc, trong đầu Tiểu Bảo lóe lên một ý tưởng, không kìm được thốt lên: – A, em biết rồi, thuốc này khiến cho lão đại mọc ra một cây côn, ha ha ha ha!

– Em đi ra ngoài trước đi, để cho anh yên tĩnh chút!

Thường Nhạc cũng không còn sinh lực để trả lời cô, hiện tại mình phải kiểm tra lại bản thân một lượt, nếu chẳng may chỗ nào lại xuất hiện thêm mấy cái hố, thế thì đúng là toi mạng rồi.

Tiểu Bảo bị Thường Nhạc đẩy ra khỏi phòng, cô thở phì phò chà chà bàn chân nhỏ, tức giận nói: – Không phải là cho anh dài hơn một khúc côn rồi sao, sao lại đẩy người ta ra ngoài, đúng là đồ vô lại.

Cửa vừa bị đóng lại, Thường Nhạc đã nhanh chóng cởi quần ra để kiểm tra, hắn buồn rầu phát hiện ra bảo bối mình đã to lên rồi, nhưng phải làm sao bây giờ?

– Bây giờ thì đúng là xứng với cái danh ba chân rồi. Thường Nhạc có chút bất đắc dĩ lắc đầu:

– Chẳng lẽ phải dùng dây thừng buộc thứ này vào đùi sao?

Mình vận dụng đủ mọi loại nội tức, không ngờ không có cách nào bình tĩnh lại, bà nó ơi, mồ hôi dần dần ứa ra.

– Ầm!

– Thường Nhạc, ra ăn cơm! Thường Nhạc còn chưa có phản ứng gì, cửa đã bị đẩy mạnh ra, khuôn mặt thân thuộc mà kiều diễm của Lộ Đức hiện ra trong tầm nhìn.

Bịch!

Căn bản còn chưa kịp kéo quần lên, Thường Nhạc biết mình bị Lộ Đức nhìn thấy rồi.

Nhưng không ngờ Lộ Đức lại không hét lên như cậu tưởng tượng, trái lại, thần sắc cổ quái nhìn Thường Nhạc: – Thường Nhạc, sao anh lại có ba cái chân thế?

Thường Nhạc không hề báo trước ngã nhào xuống mặt đất.

Thường Nhạc vội vàng mặc quần vào, ra trước đại sảnh, hắn hít hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh lại, sau khi vào đại sảnh, hắn lại hoàn toàn choáng váng.

Chỉ nhìn thấy Lộ Đức vẻ mặt hưng phấn bàn luận về chuyện ba chân với bọn người Công Tôn Khả Ngân, Tây Môn Khinh, Tiểu Bảo, Linh Nhi, Như Vân, đương nhiên trong đó Như Vân và Công Tôn Khả Ngân vẻ mặt đỏ bừng, mà Tây Môn đại tiểu thư nghe được lại cảm thấy hưng phấn hơn!

Hắn vội vàng tiến lên, bịt cái miệng thối của Lộ Đức lại, thẹn quá hóa giận nói: – Con bé chết tiệt kia, không phải em đã cam đoan với anh tuyệt đối không nói với người thứ ba rồi sao?

– Ai da!

Người còn chưa kịp phản ứng, cũng cảm thấy tay đau nhói, hóa ra bị chiếc răng nanh sắc nhọn trong cái miệng nhỏ nhắn của Lộ Đức cắn cho một cái, cô bé này đúng là chó.

Sau khi Lộ Đức được thả ra, lập tức oan ức nói: – Chuyện ba cái chân của anh em đâu có nói với người thứ ba, ha ha, trực tiếp nói với nhiều người vậy mà, hơn cả ba người luôn.

– Mẹ kiếp!

May mắn là có hơn một nửa không hiểu chuyện ba cái chân là gì, nếu không là mình không thể ăn cơm được, Thường Nhạc vừa ăn, mắt vừa liếc nhìn những người con gái hiểu chuyện kia.

Đã thấy Tây Môn đại tiểu thư đang nhíu mày với Lộ Đức!

– Haiz!

Mãi cho đến khi mấy cô gái ăn cơm xong, Tây Môn Khinh đề nghị cùng nhau đi dạo phố, sau đó vui vẻ rời đi, Thường Nhạc rất không thoải mái nói theo.

– Lão đại, tối nay là lễ hội Phượng Hoàng, chúng ta ra ngoài thoải mái một chút đi, có được không? Cơm vừa mới ăn xong, Cao Tiếu thần thần bí bí đề nghị.

– Lễ hội Phượng Hoàng, là có ý gì? Thường Nhạc sửng sốt.

Cao Tiếu thần sắc cổ quái nhìn Thường Nhạc nói: – Lão đại, cậu chưa nghe nói qua lễ hội Phượng Hoàng sao? Cái gọi là lễ hội Phượng Hoàng chính là phong tục tập quán từ xa xưa ở Hàng Châu, hễ là thiếu nữ chưa xuất giá, các cô sẽ gấp giấy Phượng Hoàng màu xanh thả lên không trung, trên đó có viết tên người mà mình yêu thương, hoặc là thơ tình, mà các công tử cũng tham gia lễ hội Phượng Hoàng, bọn họ cũng đồng thời gấp những cánh Phượng Hoàng màu đỏ, chỉ cần có thể tìm được cánh Phượng Hoàng màu xanh của người con gái mình thầm yêu là có thể quang minh chính đại cầu yêu.

– Thích thế à?

Tinh thần Thường Nhạc lập tức phấn chấn, Chiết Giang đã nhiều mỹ nữ, Hàng Châu lại là nơi tập trung nhiều tuyệt sắc giai nhân hơn, mình khi nãy vừa gặp được mỹ nữ mắt nhỏ ở Hàng Châu, dựa vào tướng mạo phóng khoáng phong lưu của mình, lịch sự mà nói, tin chắc cũng nắm được mấy mỹ nữ xinh đẹp trong lòng bàn tay.

– Ha ha, thiếu gia nếu không phải là chuyện tốt, sao tôi có thể nói với cậu được chứ Cao Tiếu thấy Thường Nhạc động lòng rồi, nét mặt gã cũng lộ ra nụ cười dâm đãng.

– Ảnh, đừng có cả ngày mặt lầm lì như thế, đêm nay ra ngoài tán gái nhất định phải đi đấy, nếu không ôm được cô gái nào, đừng có trở về gặp tôi nữa. Ánh mắt Thường Nhạc khi nhìn khuôn mặt tàn khốc của Ánh, hắn chỉ huy luôn.

Mãi cho đến tối, mấy cô gái người còn chưa thấy đâu nhưng những tiếng cười trong trẻo đã truyền vào trong phòng, đầu tiên là thân hình lờ mờ của Công Tôn Khả Ngân, tiếp theo là bóng dáng sôi nổi của Tiểu Bảo, theo sát cô bé là đám người Linh Nhi.

– Làm phản rồi!

Nhìn thấy trong tay các cô gái mỗi người đều mang theo một sấp giấy Phượng Hoàng, Thường Nhạc ngẩn người ra, lập tức bất mãn, giấy Phượng Hoàng trong tay các cô đương nhiên là để cầu yêu, nếu các cô bất nhân cũng đừng trách ta bất nghĩa, tối nay mình cũng đi cầu yêu.

– Lão đại, chúng ta mau tham gia lễ hội Phượng Hoàng đi! Tiểu Bảo giơ đầy các con Phượng Hoàng màu xanh trong hai tay lên, trong hai tay cô bé là một sấp Phượng Hoàng méo mó, quả thực rất khó coi, nếu đơn thuần nhìn Phượng Hoàng mà đoán được người, sợ là sẽ làm cho người ta chấn động mất.

– Đi thôi, móa, tôi cũng muốn cầu yêu, các anh em, xuất phát. Thường Nhạc vung tay, đoạt lại đống giấy Phượng Hoàng khó coi trong tay Tiểu Bảo.

– Sao anh lại cướp Phượng Hoàng của em thế. Tiểu Bảo lập tức bất mãn nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên.

– Ha ha, anh lấy Phượng Hoàng là nể mặt em rồi, nếu em không đồng ý, cẩn thận anh để em ở nhà đấy. Thường Nhạc vừa đấm vừa xoa nói.

Tiểu Bảo mấp máy cái miệng nhỏ bé, cuối cùng cũng lủi thùi theo sau Thường Nhạc đi ra ngoài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đằng ngoại - Tác giả Ngọc Linh
Phần 67 Cô ở nhà chỉ buôn bán quần áo với chông thằng em thôi chứ có phải đi làm đồng hay làm gì vất vả đâu mà không trắng, so với nhiều người ở nhà... cô còn đen đấy. Mặc dù con cặc của tôi đã ghim chặt vào cái lỗ lồn đỏ hồng bé xíu nhưng cô Nhung vẫn quay lại đằng sau mà nói chuyện được. Mỉm cười ôm lấy cái eo thon nhỏ của cô Ngân cứ thế mà chầm chậm đẩy con cặc vào bên trong. Hai thân thể của chúng tôi quấn lấy nhau. Cái bờ mông thon nhỏ của dì va đập vào hai đùi của tôi làm cho tôi thích lắm. Cô Ngân không còn nói nữa mà khẽ hơi cúi đầu của mình xuống rồi đẩy mông ra đằng sau mà hòa nhịp cùng với tôi, vuốt nhẹ cái mông rồi tôi nói: Cháu làm thế này cô có đau không? Không... ư... ư... không có cảm giác đau mà chỉ có cái cảm giác sướng tê tê hết cả người lên thôi... đã quá thích quá... lần đầu tiên cô có cảm giác sung sướng đê mê...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện sex mút lồn
Thần điêu đại hiệp
Phần 22 May mắn Dương Qúa từ lúc lên núi thâu tâm công pháp đã đạt đệ nhị trọng cảnh, tuy không có sức sát thương nhưng cơ thể lại có một lực phòng ngự tuyệt đối, do vậy một chưởng mười thành công lực của tôn bất nhị chưa đủ làm hắn mất mạng. Chỉ thấy Dương Qúa bị chưởng lực đánh bay vào dòng suối phía sau lưng, hắn thổ ra một bụm huyết rồi thấy toàn thân nặng trĩu, hắn hôn mê từ từ chìm vào trong nước rồi. Chư nữ chứng kiến Dương Qúa bị Tôn Bất Nhị đánh thổ huyết thì trong long vô cùng đau đớn, một vài nữ nhân mang thai cùng Vương Y Nhiên do chịu không được đả kích mà ngất đi. Những nữ nhân còn lại đều khóc lóc thảm thiết, Tôn Bất Nhị quát lớn bảo chúng nữ ngưng khóc rồi phất tay bỏ về. Sau đó toàn chân phái trục xuất Dương Qúa ra khỏi sư môn, còn vụ việc hơn hai trăm nữ môn sinh gian dâm với Dương Qúa thì được dầu nhẹm đi. Dương Qúa may mắn không có chết, hắn được một lão bà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện dâm Trung Quốc
Cô nàng đầy nghĩa tình - Tác giả Bùi Thơm Ngon
Xong phiên họp mọi người tản mác ra về, riêng anh Cao văn Vỹ Trưởng phòng Xuất Nhập khẩu quận Châu thành Tiền Giang, chạy kiếm bà Xuân người tình cũ giống như kiểu gà mắc đẻ. Bà đang còn ở nhà bếp dọn dẹp nồi soong, chưa xong. Người đẹp khỏe không? Lâu không lại thăm, nhớ em, thèm muốn chết hà. Bà lấy tay chỉ trán người bạn tình, kiểu nựng xí nhớ mà không lại để người ta trông chờ. Tại lỗi em không xuống anh chớ biết giờ nào em rảnh. Tụi mình lâu làm tình cũng gần hai năm từ khi bà Lan “bị nạn”, hễ bà thấy Nam giới là tránh xa, nếu không nói bị ác cảm tình dục. Hôm nay chồng vừa vắng anh Ông Vỹ lại biết khơi dậy bản năng tình dục của người tình. Bà Thanh Lan, vốn nữ sinh trường trung học công lập Nguyễn Đình Chiểu, nam nữ học chung cấp III, trước khi lấy ông Giám đốc Xuân là mối tình “ô môi” lúc học trung học, nhưng tính anh Vỹ vui đâu chốc đó, lại ưa lăng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bác sĩ - Y tá Truyện bóp vú

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi