Bạn đang đọc truyện sex tại trang web http://truyendam.org
Đọc truyện sex ở đây sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Thông báo: Truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Thiếu gia phong lưu – Quyển 2 » Phần 132

Thiếu gia phong lưu - Quyển 2

Phần 132

– Không mệt ạ, sao dì và mọi người lại ở đây ạ?

Diệp Linh Lung đỏ mặt hỏi.

– Con là bạn gái đầu tiên mà Thường Nhạc tự mình dẫn về nhà, đương nhiên phải trịnh trọng một chút!

Ngoại trừ cô ra, những người khác đều đã nghe ra ý trêu chọc trong lời nói của bà, nhưng vẫn cố nhịn để không phá ra cười.

Nghe thấy vậy, trong lòng Diệp Linh Lung có chút ngọt ngào.

Vừa hay khi bước vào lại thấy Công Tôn Thị lặng yên ngồi trên sofa, Diệp Linh Lung nhu thuận đi tới trước, ngọt ngào kêu một tiếng:

– Bà nội!

– Trời, da mặt của cô ấy cũng thật dày!

Trong lòng Thường Nhạc cảm thấy rất buồn cười, vốn dĩ còn lo lắng cô không quen với không khí trong nhà, nhưng bây giờ xem ra loại lo lắng này là không cần thiết rồi.

Công Tôn Thị mỉm cười gật đầu, bà rất hài lòng với Diệp Linh Lung, nhưng vẫn có điểm trách cứ cháu nội bảo bối, trong nhà đã có bốn người, bên này lại thêm một người nữa, thật không biết khắc chế mà.

Nếu lại thêm cô bé nhà Tây Môn, Nam Cung Huân Y… rốt cuộc là nó muốn bao nhiêu vậy?

– Lại đây, để ta xem cháu một chút!

Công Tôn Thị quan tâm nhất vẫn là chuyện Thường Nhạc mất trí nhớ, bà vẫy tay về phía Thường Nhạc.

Đối với nhân vật số một của Thường gia, Thường Nhạc rất ngoan ngoãn, hắn đưa tay ra, tay của Công Tôn Thị vừa mới chạm đến mạch môn của Thường Nhạc thì bỗng bật cười.

Tất cả mọi người trong Thường gia đều choáng váng.

Có thể khiến cho Công Tôn Thị thất thố mà bật cười như vậy, so với vạn tuế ra hoa, heo mẹ leo cây còn khó khăn hơn, rốt cuộc là chuyện vui gì.

– Việc vui, đây là chuyện vui lớn nha!

Công Tôn Thị bỗng nhiên thốt ra câu kia.

– Chẳng lẽ Thường Nhạc lại có tin vui?

Những người giúp việc trong Thường gia đều có suy đoán cổ quái.

Đương nhiên, một người đàn ông có tin vui, e rằng cũng không phải là một chuyện vui.

– Nó không phải mất trí nhớ!

Lời của Công Tôn Thị khiến mọi người kinh ngạc.

– Không phải mất trí nhớ?

Lần này ngay cả Thường đại thiếu gia cũng ngây ngẩn cả người. Bà nội không có xem sai đấy chứ? Bản thân hắn không nhớ nổi bất cứ chuyện gì, hơn nữa mỗi lần nghĩ đến những chuyện trước đây đều cảm thấy đau đầu, đây không phải mất trí nhớ thì là cái gì?

Diệp Linh Lung cũng buồn bực, nhưng nghe nói Công Tôn Thị có năng lực gần như bán tiên, sao có thể nói lung tung được?

– Mẹ, thằng nhóc này bị làm sao vậy?

Chỉ nhìn ý cười trên mặt Công Tôn Thị, trong lòng Đông Phương Ngọc đã chắc chắn, nhưng sự lo lắng cho con cái khiến bà vẫn không nhịn được mà hỏi han.

Công Tôn Thị cười nói:

– Là do gia tăng nhảy cấp Hiên Viên tâm pháp, thân thể không chịu nổi sức mạnh khổng lồ kia, khiến cho hệ thần kinh trong não nhất thời bị tắc thôi!

Mọi người nghe thấy như vậy đều cảm thấy choáng váng.

Đặc biệt là Lão Lạc, ông cũng có hiểu biết nhất định về chuyện này, đừng nói là nhảy cấp Hiên Viên tâm pháp, cho dù là tăng một cấp cũng cần đến rất nhiều cơ duyên kì hợp.

Tiểu thiếu gia nhà mình lại thật giỏi, một lần là một bước nhảy vọt, kết quả là trí nhớ bế tắc, nếu chuyện này truyền đi không hù chết một đống người mới là lạ.

– Không có biện pháp, rất may mắn, muốn ngăn cũng không ngăn được!

Thường Nhạc cũng đắc ý ngẩng đầu. Haizz ai bảo bản thiếu gia là thiên tài cơ chứ!

– Vậy có cách đả thông không?

Đông Phương Ngọc vẫn là vẻ mặt thân thiết quan tâm đó, năng lực của con mình gia tăng đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thể đả thông được chỗ bế tắc, vẫn là chuyện khiến người ta lo lắng.

– Cái này…

Công Tôn Thị sững người, vừa rồi vui mừng quá, quên mất chuyện đáng đau đầu kia, bà khẽ gật đầu nói:

– Có thì có, nhưng khó khăn cũng tương đối lớn.

Mọi người lại căng thẳng.

– Cần có người có thực lực tương đương Thường Nhạc thậm chí là cao thủ siêu việt hơn nó, để kích thích tâm pháp trong người nó!

Công Tôn Thị thần sắc nghiêm túc nói.

– Mẹ, không phải mẹ cũng có thể sao?

Ánh mắt Đông Phương Ngọc bừng sáng, vui vẻ nói.

Dù sao sự lợi hại của Công Tôn Thị cũng được tất cả mọi người công nhận.

Công Tôn Thị lắc đầu:

– Mẹ chủ yếu là tu tâm, đối với việc kích phát sức mạnh trong cơ thể nó căn bản là không có tác dụng, cái nó cần chính là sức mạnh thực tế, chiêu thức để khai thác.

– Vậy phải làm sao đây?

Đông Phương Ngọc choáng váng.

– Thường Nhạc, để ông thử năng lực của cháu một chút!

Ánh mắt Lão Lạc bừng sáng, trong lòng ông, Thường Nhạc chẳng khác nào cháu mình, năng lực của nó đã nâng cao, Lão Lạc tất nhiên cũng rất vui mừng.

– Cái này…

Thường Nhạc có chút chần chờ, rốt cuộc bây giờ sức mạnh của hắn mạnh đến nhường nào, trong lòng hắn cũng không chắc chắn, nếu chẳng may làm Lão Lạc bị thương, đó cũng chẳng phải chuyện vui vẻ gì.

– Cũng được, lão Lạc hãy thử một lần xem rốt cuộc nó đạt tới trình độ nào, như vậy mới có thể đúng bệnh bốc thuốc!

Công Tôn Thị gật đầu tán thành.

Tuy rằng Hiên Viên tâm pháp của Thường Nhạc đã thăng cấp, nhưng dù sao cũng chưa được chứng tỏ.

– Vậy được ạ!

Thường Nhạc mỉm cười, hắn cũng muốn giãn gân cốt một chút.

Mọi người đi tới sân rộng trong nhà Thường gia, nơi này chính là chỗ luyện tập của Thường Nhạc trước kia, mặt đất và bốn xung quanh đều được thiết kế rất chắc chắn, có thể chịu được lực tấn công nhất định.

– Cẩn thận, lão tấn công đây!

Lão Lạc cũng không hề khách khí, thân hình vừa chuyển động, đã nhanh chóng lao tới.

Thường Nhạc lẳng lặng đứng đó.

– Hỏng rồi!

Lão Lạc cả kinh, khi nắm đấm sắp tiếp xúc với bụng Thường Nhạc thì ngừng gấp lại.

– Tiểu thiếu gia, sao cháu không tránh, cũng không phản kích?

Lão Lạc sợ làm Thường Nhạc bị thương, nên mới có hành động này.

Thường Nhạc khẽ lắc đầu, cười nhạt nói:

– Thứ nhất, tốc độ của cụ quá chậm. Thứ hai: sứckhông đủ mạnh, cho dù có đánh lên người cháu cũng không gây nên thương tổn gì.

– Cái gì?

Cụ Lạc choáng váng, vừa rồi ông cũng không dùng toàn lực, nhưng dù sao cũng không phải kẻ yếu, sức mạnh kia cũng đủ mạnh rồi, vậy mà trong mắt Thường Nhạc không ngờ lại biến thành không chịu nổi tấn công?

Lão Lạc không thật sự tin những lời này, cụ nắm chặt tay lại, bắt đầu gia tăng sức mạnh tấn công mãnh liệt.

Người vây xem bốn phía cũng cảm thấy sự biến hóa trong không khí. Tuy hiểu rằng cụ Lạc sẽ không làm Thương Nhạc bị thương, nhưng Đông Phương Ngọc vẫn không kìm nổi lo lắng.

Trong lòng Diệp Linh Lung cũng thấy bất an, tên tiểu tử này, chỉ biết giả bộ “cool”, thật là tức chết người ta mà!

Trái lại, Công Tôn Thị chỉ mỉm cười đứng đó, căn bản không nhìn ra bất cứ lo lắng gì.

Thân hình lão Lạc vừa khẽ chuyển động, tốc độ gần như đạt tới cực hạn, chỉ thấy một cái bóng mờ ảo, nắm đấm vẫn hướng tới bụng Thường Nhạc.

Ánh mắt Thường Nhạc sáng lên. Hắn cũng bắt đầu ra tay, khi nắm đấm của Lão Lạc sắp chạm vào bụng Thường Nhạc, nắm đấm của Thường Nhạc mới bắt đầu tung ra.

– Ầm!

Khi hai nắm đấm va chạm với nhau, dòng khí xung quanh xoay tròn mạnh mẽ.

Lão Lạc chỉ cảm thấy nắm tay của mình giống như một chiếc lá trôi lênh đênh, đột nhiên tiến ra biển lớn, ông căn bản không thể nắm chắc hướng đi.

Ông liên tiếp lùi về phía sau.

– Ầm!

Lão Lạc ngồi phịch xuống đất.

– Ha ha, ha ha!

Lão Lạc chẳng những không tức giận mà ngược lại còn cười vui vẻ, tiểu thiếu gia nhà mình rốt cuộc đã trưởng thành rồi, sức mạnh này, tốc độ này, sự bình tĩnh này, bất kể là điểm nào cũng thật vô cùng lợi hại.

Thường Nhạc vẫn lặng yên đứng đó, khi hai nắm đấm va chạm lẫn nhau, đối với hắn mà nói, giống như không có bất cứ chuyện gì xảy ra vậy.

Trong lúc Lão Lạc bật cười, hắn mới tỉnh lại, vội vàng tới đỡ ông lên.

– Ông có sao không? Có bị thương không?

Quả thật, vừa rồi khi Thường Nhạc dùng lực, đã cố ý biến đổi đi một chút, sức sắc nhọn cũng đã biến mất rất nhiều nên mới không làm Lão Lạc bị thương.

Đừng nói tới không bị thương, cho dù bị thương, Lão Lạc cũng vẫn sẽ vui vẻ, ông vỗ vai Thường Nhạc nói:

– Cháu ngoan, ông vui mừng còn không kịp, mau lộ hai tay cho ông xem!

Thường Nhạc sửng sốt.

Người bên cạnh cũng bật cười.

Thường Nhạc nhún vai nói:

– Lộ ra thế nào ạ?

Cụ Lạc chân thành nói:

– Ông muốn thấy sức mạnh và tốc độ của cháu phối hợp với nhau, như vậy mới là hoàn mỹ nhất!

Thường Nhạc khẽ gật đầu, tay chỉ về một khối đá lớn cách đó không xa nói:

– Ông phải nhìn rõ đấy nhé!

Vừa dứt lời, thân hình của Thường Nhạc chuyển động nhanh như sao băng, khi Lão Lạc kịp phản ứng lại thì khối đá kia đã bị Thường Nhạc đánh nát thành bột phấn.

Lão Lạc vui vẻ gật đầu:

– Binh khí, mau mang hai binh khí tới đây!

Cảm giác như Lão Lạc đã biến Thường Nhạc thành người bán nghệ rồi, có thể nói chuyện với Thường Nhạc theo kiểu này cũng là đếm trên đầu ngón tay, Thường Nhạc cũng dở khóc dở cười.

Nhưng hắn vẫn làm theo lời Lão Lạc, tay khẽ xoay tròn, phi đao với sức mạnh tràn trề xuất hiện trong nháy mắt, giống như tỏ vẻ rất “cool”, sau đó lại bắt đầu chuyển động.

Hoặc nhanh hoặc chậm!

Tốc độ hoàn toàn theo ý mình.

Thoạt nhìn thì không thú vị như dùng tay không đấm vào tảng đá, nhưng Lão Lạc cũng hiểu được, động tác tưởng như vô cùng đơn giản này, để người khác tự mình thao tác, e rằng còn khó hơn lên trời.

Ánh mắt Thường Nhạc liếc tới chòm râu phía dưới của ông cụ, bỗng nhiên hắn cười tà ác, nói:

– Lên!

Vừa dứt lời, thanh phi đao không ngờ lại phát ra thanh âm vui mừng, nhanh chóng lao thẳng về phía Lão Lạc.

Lão Lạc không ngờ Thường Nhạc lại dùng đến chiêu này, cụ theo bản năng tránh đi, nhưng tốc độ so với phi đao vẫn chậm hơn nửa nhịp.

– Xoạt!

Chòm râu hoa râu kia bị thanh phi đao sáng loáng cạo đi một nửa!

– Ha ha, ha ha

Diệp Linh Lung ở bên cạnh thấy cảnh này không khỏi mỉm cười.

Đông Phương Ngọc khẽ lắc đầu, tuy rằng trí nhớ con bà bị bế tắc, nhưng vẫn nghịch ngợm như cũ, thật khiến người ta đau đầu!

Lão Lạc dở khóc dở cười, chòm râu mà hồi nhỏ thằng ranh con Thường Nhạc túm lấy không ít lần của ông, sau khi trưởng thành thì không túm nữa, không ngờ hắn lại một lần tổng vệ sinh như vậy

Một bên râu không còn, bên còn lại giữ làm gì nữa?

Đương nhiên, Hiên Viên tâm pháp của Thường Nhạc được nâng cao, đây là một chuyện đáng để vui mừng, nhưng cũng là chuyện khiến người ta đau đầu, rốt cuộc phải đi đâu để tìm một cao thủ còn lợi hại hơn cả Thường Nhạc đây?

Cũng không thể để nó duy trì trạng thái bế tắc trí nhớ được?

– Chi bằng để nó tới tìm chú họ, có lẽ có thể tìm một vài cao thủ từ nhóm dị năng Trung Quốc, liên kết lại thì chắc là có thể!

Đông Phương Ngọc nghĩ tới Tổ trưởng Tổ dị năng Trung Quốc – Công Tôn Liệt!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Thông tin truyện
Tên truyện Thiếu gia phong lưu - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm Trung Quốc
Ngày cập nhật 08/11/2017 22:11 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đa tình - Tác giả Why Not Me
Phần 20 Một ngày trước khi con Lan đến, tôi kiếm cớ xuống Trà Ôn để ra cồn đất nơi tôi có căn nhà nghỉ dưỡng. Tôi hứa với chị Thảo là tôi sẽ nhanh chóng trở về Vỉnh Long. Hôm sau, khi biết là con Lan đã về đến nhà, tôi điện cho chị Thảo nói là nóc nhà có vấn đề, tôi phải kêu thợ đến sửa chữa, không thể bỏ về được. Chị Thảo cũng hiểu và không quan tâm lắm vì chị cũng nghĩ là tôi và con Lan không có mối liên hệ thân thiết cho lắm. Tôi xoa tay thích chí: Như vậy là tôi chỉ cần ở đây 3 ngày, đến khi con Lan quay trở lại Sài Gòn theo dự kiến và đi du học thì mọi chuyện sẽ được an bài, tôi sẽ không bao giờ gặp lại oan gia của tôi nữa. Đó là suy nghĩ hời hợt của thằng đàn ông! Mọi chuyện trên thực tế không giản dị như vậy. Tối hôm đó, đang ngồi ngoài vườn nhìn bầu trời đầy sao, tự nhiên nổi nhớ nhung con Lan bất ngờ ập đến làm tôi trỡ tay không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cô giáo Đụ lỗ đít Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện cưỡng dâm Truyện ngoại tình Truyện sex bú lồn
Gái thèm của lạ - Tác giả Lê Thị Quỳnh Lan
Phần 27 Tưởng như thế là bà Vi và Hợp sẽ đẹ p đôi nên lứa. Họ sẽ tìm nhau mỗ I đê m, làm nhân tình với nhau, đem khoái lạ c đến cho nhau. Không! Vì ngay chiều hôm sau bà vẫn nhắc lại cho tôi biết là đêm đó cho bà mượn Thành vài giờ. Tôi phải thầm gọi bà là đồng chí. Tôi cũng chẳng hơn gì. Nhớ hôm về quê ăn Tết. Thành chỉ vắng mặt vào làng trong thảm nội của anh, thì ở nhà tôi đã liên tục đụ hai người khác: Hữu và Báu. Tôi đụ say sưa ngây ngất, tận tình, cho đến có lúc tôi quên mất trong tim tôi có Thành. Đảng tôi là thế đấy. Trong cuộc mây mưa thì da diết với tình nhân. Nhưng rời nhau nửa bước, bất cứ đảng viên nào của chúng tôi cũng sẵn sàng tuột quần ra ngoại tình một cách trắng trợn. Đêm đó trong khi bà Vi đụ với Thành một cách cuồng nhiệt, tàn khốc, thì Dũng cũng mò đến với tôi xin ân ái. Riết rồi chúng tôi có thói quen không màng đến sự trung thành...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bú đít Cho người khác địt vợ Chồng địt vợ Con gái nứng lồn thủ dâm Địt cave Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Trao đổi vợ chồng Truyện bóp vú Truyện hay Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex bú lồn Truyện sex mạnh
Bà chị dâu dâm loạn - Tác giả Ngọc Linh
Phần 38 Cứ như thế tôi cong người mình lên mà đẩy thật mạnh con cặc vào bên trong, càng đẩy thì nước nhờn hòa cùng tinh trùng càng ứa ra nhiều hơn nữa. Không lấu sau thì chị Hương cũng dần dần lấy lại được cái cảm giác thích thú nên vịn vào hông tôi, mỉm cười mà nói: Đấy làm như thế này là được rồi... hích hích thích quá... sướng quá... mạnh nữa lên đi em... chị sướng đã quá... Anh Nam bên ngoài nhìn thấy cảnh như vậy thì cũng chỉ mỉm cười mà không nói gì nữa cả. Một lúc sau thì tôi cũng không thể nào mà chịu nổi được nữa mà khẽ bấu lấy đùi chị mà nói: Chị ơi... em khéo ra mất rồi chị ạ... sướng không thể nào mà chịu được nữa luôn... hích hích... thích quá đi: Thì em cứ cho vào đi, cả hai anh em đều cho vào bên trong người chị có làm sao đâu mà... mạnh nữa lên rồi cho vào nào... Tôi được chị k. Huyến khích như vậy thì cũng nhấp mạnh hơn nữa. Không lâu sau thì không thể...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác địt vợ Cho người yêu đụ với người khác Chồng địt vợ Đụ chị dâu Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ tập thể Đụ tay ba Sex bú cặc Sex bú vú Truyện loạn luân Truyện ngoại tình Truyện phá trinh Truyện sex dùng sextoy Truyện sex liếm lồn Truyện sex mút lồn Truyện sex vần B

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi Truyện hentai HentaiVn