Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Nghề lạ » Phần 10

Nghề lạ

Phần 10

Bàn tay tôi lò dò qua cái rãnh hẹp, vấp phải một hòn đá thập thò che của hang và bất đồ nước ở đâu ọc ra ướt át hết. Tôi lần theo cái vách bám rêu trơn mò lên phía trên thì chạm phải một cái núm mềm mềm.

Tôi nghĩ là vừa tìm ra cái núm chuông cứ thế mà nhấn, nhấn trịn ngón tay không buông. Cái núm đang mềm bị đè lâu nổi cục lên và vỉnh vảng như đốm ghẻ lồi. Tôi gẩy gẩy nghe tê đầu ngón tay, dù không có tiếng phát ra mà tai lùng bùng rền vang chói lói.

Lạ cái là khi tôi làm như thế thì cô chủ cứ nhón đầu bàn chân kiễng lên và xì xào nói gì đó, nghe như thở than, nghe như thỏa mãn. Tôi cong ngón tay vét lên cái núm xe xe, day day làm cô giựt thót người như đang ghim chân nơi ổ kiến lửa.

Thấy cô giãy đùng đùng, tôi xoắn ngón tay cào vét trong khi đôi vú cô thòng ngang tầm miệng, tôi chẳng hỏi han ghé ngay mồm cắn vào cái núm mọng nhô bung ra và nhay lập tức.

Lúc này thấy cô chủ quíu muốn xụm, tôi tăng cường bàn tay để không lên vê đầu vú cùng lúc miệng nút đầu vú khác và tay vẫn len lỏi móc ở háng. Càng lúc cô chủ càng thở hổn hển, loạng choạng đứng không vững và rì rào có chỗ cống nào bị vỡ nước ào ra khiếp đảm.

Trời nhọ nhem dần, lòng tôi bỗng sốt lên nôn nao. Có lẽ bà xã ở nhà nóng ruột nên tôi cảm thấy cồn cào. Tôi vội mò cào và bóp bú thêm một lúc nữa cho hai bàn tay, miệng lưỡi đều thỏa thuê thì lệnh đình chiến ban ra.

Tôi rút bàn tay ở háng cô chủ chùi vào miếng giẻ gần đó. Cô chủ than: ông làm em khó chịu, và cô bẽn lẽn giống người mới về làm dâu. Tôi nói loạng quạng: cám ơn cô chủ.

Sau đó, cô chủ nhét sửa lại vạt áo, gài lại cạp quần và cùng tôi ra khỏi chỗ. Cả hai cùng lặng im, nhưng đầu óc tôi thì vui phơi phới…

Tôi ra về với cái đầu lần xần khó chịu. Chỗ háng buốt rức thê thảm, đau như người bị bệnh kín. Tôi tiếc hùi hụi vì không nhân cơ hội mà ém luôn cô chủ cho rồi. Bỗng trách lung tung, trách đời, trách người, trách thân, trách phận, trách lây sang trời tối mau chi hổng biết.

Giả như trời cứ sáng sáng thì có lẽ việc hưởng thụ cô chủ tôi đã nắm chắc phần thắng mười mươi. Thành ra tánh ích kỷ khiến người ta đâm ngẩn ngơ như vậy. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, mới đánh trận lần đầu mà vượt sang được đất địch, chiếm cứ hệ thống phòng thủ vững chắc lại khám xét đầy đủ kho tàng, vậy là cũng oách lắm rồi.

Sau bữa cơm tại gia lần trước, quân ta bò lên được lô cốt địch, vừa rồi lại vào tận sào huyệt địch thì còn muốn gì nữa. Cái khó là bước đầu, ta đã chui được vào thì phần đuôi chỉ là chờ thời gian nữa thôi.

Vả chăng cô chủ cũng hưởng ứng đàng hoàng, nào có hung hăng thưởng cho cái tát nào nên thân đâu, vậy chẳng phải là cô ngầm ưng ý thì là gì. Nghĩ vậy, tôi thấy an ủi đôi chút. Giờ phải xoay trong đầu để có một cái cớ nào đó cho vợ tin chuyện tôi về trễ hôm nay.

Cho nên bước vào nhà, tôi mệt bã cả người. Vợ lăng xăng đến bên, chặn đầu chặn đuôi tìm nguyên nhân. Tôi vờ ra vẻ bực bội, kêu rầm lên cái nhà đèn chết tiệt khi không làm điện đóm tắt ngòm, mọi người đã ra về hết, nên cô chủ quáng quàng sợ, phải nhờ tôi soi tìm nến thắp để cô dọn dẹp rồi mới ra về.

Dù không tin tưởng lắm, nhưng vợ nghe cũng có lý nên y ỷ cho qua. Trái lại, cô còn ngọt sớt: thôi, giúp cho ai thì lo, chứ giúp cô chủ thì chưa chừng tháng này anh được tăng lương đấy.

Lời vợ không đáng sợ mà nụ cười lơ lửng mới ớn ớn làm sao. Các bạn chớ tin các bà mà bé cái lầm, các mụ nói vậy mà không phải vậy đâu, lơ ngơ tra chân vào dính cùm suốt đời cái chắc.

Vợ lo hâm lại thức ăn, dọn cơm để cùng ăn với nhau. Tôi còn lòng dạ nào mà nuốt vô cho nổi, tuy nhiên chẳng lẽ lại đứng rột lên. Tôi cố ngồi mà nuốt trệu nuốt trạo, vợ chốc chốc lại hỏi dồn: anh có sao không. Tôi kêu tại làm lâu nên mệt, chỉ một loáng là hết.

Bữa cơm trôi qua, vợ lôi tuột tôi về buồng, âu yếm cởi áo cho tôi, dấn nằm xuống giường, còn lẻo nhẻo: anh ngủ đi cho khỏe. Tôi nào ngủ nghê gì được, cứ lầng quầng nhớ lại cô chủ.

Ôi người đâu mà đẹp xinh đến thế. Hôm nào nhìn sờ đôi vú cô đã thấy mát rượi da tay, vuốt ve xì xọp hai túi bong bóng loàng nhoàng mỡ tưởng là mình mơ chớ không thực. Bữa nay lại còn giúi tay vào nghịch ngợm được cái chỗ bén nhạy của cô thì đúng là may nào so sánh nổi.

Nhớ ra cô còn độc thân, sự kích thích của bàn tay đàn ông nào chẳng làm bâng khuâng lòng dạ con người vốn khô cong như chiếc lá chờ được tưới nước. Bản năng đàn bà khiến cô phải chống ngăn nhưng không lâu bền.

Tôi vốn lại là tay giỏi khích động. Lại thêm nghề nghiệp khiến tôi càng ranh mãnh thêm ra. Vú bò câng câng mà tôi bóp nó còn phải nện chân ầm ầm, còn nói chi vú người nữ. Vú bò nó đần đẫn như bắp chuối, bóp chẳng gây cảm giác gì, như vật lộn với cái đùi heo hay khúc ruột ngựa.

Còn vú đàn bà sao mà mang đủ vẻ hành người. Chúng tròn vìn, trơn tru, láng coóng, lại êm, lại mềm, lại dẻo, lại thơm. Nếu dùng hai tay bợ mà rung thì chúng tưng tưng như đông sương, sóng sánh như thủy ngân hay chòng chành như giọt sương đọng trên lá sen. Nếu dùng lời để tán tụng đôi vú các bà thì có nói đến ngàn đời cũng không hết, không xuể.

Chưa đặt tay vào đã muốn ngẩn tò te, còn nói chi khi bàn tay đã áp được chỗ bầu tròn trĩnh, lắng nghe nhịp tim hay hơi thở dập dình, ôi tuyêt hảo vô ngần. Mình khoái, bà/cô ấy khoái, thủy hỏa tương giao sôi sùng sục, âm dương nhị khí sướng làm sao, khiến ai trông chẳng e lệ, rụt rè, líu lo cơ chứ.

Mình có muốn giữ yên bàn tay mãi cũng không kềm được, cái vẻ nhún nhún của đôi vú nó làm cho mình phải động đậy, phải xục xịch. Cái vú đang mềm, rắn dần lại và trở nên sượng sượng tựa trái xoài. Nắn nắn nhận ra quả sữa ì ọp trật qua trật lại, không thích măn cũng phải măn, hai núm vú èo uột ló ra ló vô thấy ghét.

Bàn tay vô hình dung chụm lại xoa khắp từng bầu, mơn cái quầng cho sưng xỉa ra và lôi cái đầu vú dài thoòn cho đã. Vẻ lim dim của người đối diện làm cho tay mình điêu luyện hơn, day, vò, vuốt và lòng rạo rực tăng dần.

Người nữ được rung cảm, ưỡn cao ngực ra hứng chịu. Hai vú càng cong tếu lên, bàn tay vặt không ngưng để đầu vú thẳng căng, không co dúm lại. Đến khi chúng nhọn hoắt thì ta lao xao, chỉ thập thò muốn ghé ngay môi, lưỡi, miệng vào mà hôn, liếm hay cắn nút.

Bạn cứ thử tưởng tượng nó đã cách gì. Bảo sao chục đàn ông thì hết mười người mê cặp vú. Mê không nói làm gì, còn giành giựt nhau, thậm chí đến con cũng muốn đuổi đi chỗ khác chơi để chỉ riêng bố được quyền sờ, nghịch, vò, bóp, măn, vê, liếm, bú, mút, chà vú vợ.

Đấy là mới đề cập đến vú. Đằng này với cô chủ tôi lại còn bợ ôm được cả nơi lồn. Cái vật bé tí xíu mà làm lung lay bao triều đại, bao anh hùng hảo hán, bao đấng mày râu sừng sỏ trên đời.

Con bướm lơ mơ ghé đóa hoa, hoa còn muốn gục. Nói gì cái chỗ ấy mà mở banh ra cho trai tráng nhìn, tôi đố anh nào đường hoàng bước bỏ đi thì tôi xin tôn là bậc thánh. Nó chẳng là gì mà lại làm thất điên bát đảo những con người dù là hiền lành nhất.

Đến đỗi nửa đêm nửa hôm cũng phải bò dậy: đang đêm đốt đèn đi đâu đó (còn đi đâu nếu chẳng phải là), đi đụ đĩ, đếch đoán định đi đâu. Bởi vì lồn ám ảnh thì cóc ngủ được. Cóc ngủ được thì con cò mấp máy suốt đêm thâu, không đề xạc thì súng hỏng hóc bỏ mẹ.

Tôi đinh ninh đã có lần đầu thì nhất định sẽ có lần sau. Cứ nghĩ thế, tôi đã thấy phơi phới lòng đòi hỏi. Vừa đúng lúc cô vợ ngoan của tôi bò lại nũng nịu: ủa, anh chưa ngủ được hả, hay tại còn mệt.

Tôi quàng tay lôi em xuống, nói nho nhỏ: anh nhớ em. Chỉ nghe: đừng mà anh, em chưa cho con bú, nhưng tôi xục vô và chỉ loáng sau lại nghe hổn hển: anh thiệt kỳ, lúc nào cũng ngỏng lên được.

Sau đó thì quí vị biết rõ chuyện gì xảy ra rồi.

Cô chủ đi đâu biệt dạng đã mấy hôm tôi không gặp. Được cái, dù hiện diện hay vắng mặt thì công việc vẫn tiến hành bình thường vì phận ai nấy lo, giao khoán hết thảy. Sản phẩm nộp có nguời cân đong ghi chép, chỉ cần cuối tuần cô chủ có mặt phát lương cũng đủ.

Nhưng riêng tôi lại thắc mắc hay là tại mình mà cô chủ giận lánh mặt. Tôi nhớ lại hôm mặt chai mày đá dám bóp vú, mò lồn cô. May mà nhận ra trời tối trễ chứ không chưa chừng tôi đã thịt cô cũng nên. Nếu có chuyện đó không phải hoàn toàn lỗi mình tôi vì cô cũng tham dự chia xẻ vào.

Tôi xấn xổ đè cô vào tường, vạch lột áo cô ra bóp nghiến bóp ngấu hai vú, nào có thấy cô phản đối. Đành rằng cô bảo thôi, nhưng tôi cứ bóp cô có nói gì đâu. Hai vú cô đáp ứng sâu đậm cú nắn của tôi. Chả thế mà chúng sưng vều lên, cứng nặng, ôm nâng trong tay đã hết biết.

Thậm chí tôi kê miệng bú nút chụt chụt cô cũng cho. Rên rỉ mới khiếp chớ. Giá như cô giã cho cái tát thì tôi còn hiểu là cô không bằng lòng, đằng này cô cứ ưỡn người ra cho vú cao lên thì là thỏa hiệp chớ còn gì.

Lại lúc tôi thọt tay vô váy, lòn luôn vào cái lót, xoa rối mớ lông, nếu bất mãn cô phải đạp văng ra, ai lại rúm người lại như vậy. Tôi móc, tôi cào, tôi nạo, tôi vét, cô chỉ nhún chân choi choi nào có đánh mắng gì tôi đâu.

Hiện giờ xì xào tôi đã nghe anh em bàn hay là cô chủ tính chuyện sang nhượng cơ sở, như vậy liệu chủ mới có nhận bọn tôi tiếp tục ở lại làm chăng. Lúc đầu tôi coi không nghiêm trọng, nhưng bẵng mấy hôm không gặp cô chủ, tôi thấy cũng hoang mang.

Ừ thì lúc này người đông việc khó, lại nghề bóp vú ăn tiền chẳng là cái thá gì, nhưng số người làm chờ thời không thiếu, lỡ thất nghiệp thì lấy gì ăn. Các tay còn dò hỏi tôi làm như tôi là tay hòm chìa khóa của cô chủ nên tôi phải nghiêm trang nói là chính tôi cũng đang lo để các bố khỏi đoán già đoán non xa.

Tôi mang tâm trạng miên man này mỗi ngày vào chuồng bò. Tôi đâm ghét con nỡm thậm tệ, tôi bóp lòi vú nó ra và thấp thoáng đã định giúi luôn tay vào đít nó cho đỡ bực. Tôi nghĩ đó là cô chủ, nên phải hậm hực hành vì cô làm tôi thót ruột.

Ngược lại con bò chẳng thông minh tí nào, cứ nạnh chống lại tôi, cáu tiết tôi đá nó cũng trơ trơ không đếm xỉa. Ngày một, ngày hai, cô chủ vắng mặt thì tôi càng bực nó thêm. Tôi vùng vằng, quăng quật nó, con nỡm chỉ kêu be be như chọc tức.

Đúng lúc sự giao động nâng cao tột đỉnh thì cô chủ xuất hiện lúc giờ làm buổi chiều sắp mãn. Có lẽ cô vừa đi xa về nên chưa kịp thay quần áo khánh tiết của cô. Cái áo lụa hoa đỏ to ôm choàng cả lưng lẫn ngực, trông hoa hòe, hoa sói làm sao. Lại thêm cái váy mini jean cứng ngắc lũn cũn quá khỏi háng một tẹo bày đôi vớ ni lông màu nâu lợt coi bắt mắt quá xá.

Cô làng xàng qua hết khuôn chuồng này sang chuồng khác, làm như không biết đến tôi. Tôi cũng làm cao đếch cần hỏi han tới. Vậy mà sau rốt cô cũng ghé lại, tôi lơ như không để ý. Cô gác một chân lên bực xi măng cạnh chuồng, cha mẹ ơi, cặp giò no tròn của cô chui thun thút vào cái váy, tôi tưởng như có thể nhìn thấy cái sịp bên trong.

Cô thấy tôi im thì lặng lờ hỏi: ở nhà mọi việc tốt đẹp chứ. Làm như tôi là quản lý của cô không bằng, tôi ngúng nguẩy không trả lời. Cô nhắc lại, tôi bẳn gắt: tốt đẹp thế nào được khi mà ai cũng đồn đoán cô sắp bán xí nghiệp.

Cô cười khà khà trêu: có chuyện đó sao. Mà dẫu có như vậy thì ông có gì phải lo, ông bóp vú khéo như thế sợ gì thất nghiệp. Tôi quặc lại: sao đang tiến triển cô lại tính sang tay cho người khác hưởng. Cô trấn áp lại: tôi có nói với ông việc này chưa mà ông đổ diệt cho tôi.

Thấy vẻ mặt cau có của tôi, cô thay đổi thái độ: tôi cần nhờ ông tí việc. Tôi mới đi thăm nhà về, nếu ông được bà nhà cho phép, tối nay đến nhà tôi. Cô nói và tự nhiên đưa cho địa chỉ đã chuẩn bị sẵn, dường như cô đã có chủ đích từ trước.

Tôi định không cầm, cô phải nhỏ giọng: tôi có làm gì đâu chứ. Tôi định nạt: không làm gì hả, mà khi không bỏ đi một nước chẳng cho ai biết, song tự thấy vô lý nên lại thôi. Cô không vừa, lẳng lặng để rơi tờ giấy rồi đi một nước.

Tôi nửa mừng, nửa giận. Mừng là cô về, còn giận là chuyện vu vơ ở đâu. Tôi vơ tờ giấy, xoay trong đầu cách nói năng xin phép vợ. Tôi vội vàng bóp vú nặn nốt mớ sữa của con bò, rồi quay nhìn chẳng còn ai, tôi hôn chụt lên mõm nó: mày có duyên lắm bò ạ. Con nỡm be một tiếng như ô kê.

Tôi về, ăn vội ăn vàng, tắm rửa rồi báo với vợ định đi. Vợ gọi giật lại: anh đàn đúm với ai mà hấp tấp thế. Tôi phải giảng giải chuyện cô chủ nhờ và đưa cho ẻn xem tờ giấy ghi địa chỉ, còn hồi hộp gạ: hay là em cùng đi với anh luôn thể. Vợ tôi giẫy nẩy lên: cô chủ nhờ anh chắc là việc em không làm được, em tới đó để lẩn quẩn chân tay anh thì cô chủ giận chết.

Tôi mừng húm, đàn bà kỳ cục vậy, mình dấu diếm là họ nghi ngay, song mình cứ làm như rủ rê họ là y như các bà từ chối liền. Tôi mở cờ nên lái nhanh cái xe ì ạch mong cho chóng đến.

Nhà cô chủ sang, đẹp và rất quí phái. Tôi vào phòng khách, ánh sáng từ ngọn đèn mỹ thuật gắn vào tường hắt lên nóc làm tăng vẻ huyền ảo lung linh. Lại thêm tiếng hát nhừa nhựa của Nat King Cole được mở vừa đủ nghe dìu dặt một bài tình ca lãng mạn.

Cô chủ đón tôi trang trọng. Cô vẫn chưa thay cái củng ngắn cũn cỡn ban chiều. Cho nên khi cô ngồi xuống sofa thì đùi cô uốn cong như một phiến cẩm thạch bọc trong chiếc vớ màu nâu non tuyệt đẹp.

Cô chủ thân mật hỏi tôi: ông uống được tí rượu chớ. Không chờ tôi đáp, cô rót chất rượu màu nâu đậm ra chiếc cốc pha lê trong vắt đưa mời tôi. Chưa gì tôi đã chuếnh choáng như say nên uống xoạch một hơi cho đã nư.

Cô chủ im lặng theo dõi rồi hỏi: hình như ông có việc không vui. Tôi cáu tiết hét: vui gì nổi khi mà sắp mất việc đến nơi. Cô chủ gặn: ông nói sao, ai dọa dẫm ông. Tôi sẵn bực từ mấy hôm nên trút sạch ấm ức: cô lẳng lặng bỏ đi làm đồn đoán lung tung, ai cũng châu châu hỏi tôi, làm như có gì cô cũng cho tôi biết hết. Thế mới bực, tôi đá con bò cũng vì tức tối mà nó cứ lì lì.

Cô chủ ngả người ra cười, chân hơi ghếch lên, tía má ơi, cái củng nó đùn lên há toác khoảng trống, tôi muốn chóng mặt luôn. Cả một vùng háng no ức bọc bởi lớp quần liền vớ ni lông coi ngon và láng coóng hết lẽ.

Lại thêm mấy cái hoa văn mắc dịch chằng trên áo như hai bàn tay úp chụp đôi vú cô chủ khi cô ưỡn mình nó rung rung thấy tắc tiếng làm sao. Cô chủ thấy tôi lom lom dòm không chớp thì ghẹo: tôi mời ông đến để nhờ chút việc, chớ có phải mời ông đến để chết sững ra đâu.

Tôi mắc cỡ cách chi. Đã thế, cô còn vặn người một cái, vô tình hai giò mất thăng bằng chao đi, há xoạc cái miệng củng, cua cáy gì bị bung ra khỏi giỏ bò lồn ngổn hết cả.

Thấy tôi đứng mãi không chịu ngồi vào cái ghế sô pha, cô chủ nói giỡn: ủa, tôi mời ông đến nhờ chút việc, hóa ra ông tập đi làm rể. Tội không, hèn gì anh nào đi ở nhà vợ cũng cun cút như mèo lấm lét bên chủ.

Tôi đã nổi khùng nên nói trả treo: không làm rể cũng như làm rể. Nhìn kiểu ngồi trịch thượng của cô, tôi không đáng là một trang nam tử vì dù gì cô cũng là chủ, còn tôi phận là tớ.

Cô chủ chặn lập tức: ông không được tự ty, tôi lúc nào cũng quí mến ông, sở dĩ hôm nay tôi mời ông đến cũng muồn đề nghị với ông một chuyện quan trọng. Cô im lặng để xem lời cô thấm sâu vào tâm tưởng tôi đến đâu rồi tiếp: ông nghĩ sao nếu tôi nhờ ông cai quản hộ chỗ làm ăn hiện giờ.

Tôi giật bắn người, không tin vừa nghe một lời ướm hỏi như thế. Tôi tròn xoe mắt và hơi sẵng giọng hỏi ngược lại: tại sao cô lại giao việc này cho tôi. Cơ sở đang tiến triển, sao cô lại giao cho một tay gà mờ như tôi, lỡ tôi vụng về làm hao mòn, thất thoát công lao, của cải thì cô tính sao.

Cô chủ ôn tồn nói: con người có những tài năng thầm kín, chỉ phát tiết khi cờ đến tay. Tôi đã ngầm theo dõi, xét đoán thấy ông có khả năng làm chủ. Vả lại, tiếng là giao, nhưng tôi đâu có bỏ bẵng hết, tôi vẫn đứng cạnh ông. Chẳng qua tôi muốn được rảnh rang, thảnh thơi một thời gian. Hơn nữa, tôi cũng muốn…

Tôi trám ngay chỗ ấp úng của cô: lánh xa tôi để đừng bị rơi vào khó khăn tình cảm hẳn vậy. Cô chủ ngước mắt nhìn tôi, một cái nhìn đăm đăm, xa xôi. Không khí chợt nặng nề, cô ngồi không yên trên chiếc ghế. Sự xê dịch thân hình của cô làm cho cái củng vốn đã hở càng thêm rộng hở. Lại nữa chất vải dầy của loại jean làm cho phần háng cô chủ thoáng đãng và mát mẻ hơn, mỗi khi cô đổi thế ngồi là mọi sự đều triển lãm tuốt tuột.

Tôi nuốt nước bọt ực ực, cô chủ nói kháy: ông bị nghẹn à, chắc là hấp tấp chạy đến đây nên ăn không kịp nuốt. Cơ khổ không, ông có cần tôi đãi ông thêm ly rượu nữa chứ. Tôi dí dỏm chọc cô: một là cô khép bớt hộ cái váy hở như miệng cá ngão kia, hai là cô cởi toẹt nó ra, chứ cô cứ ỡm ờ còn muốn chuốc rươu cho tôi, chắc cô muốn tôi quay cu lơ tại chỗ cũng nên.

Cô chủ cười hề hề: lúc nào ông cũng chọc ghẹo tôi được. Tôi bám vào cái sào cô vừa đưa ra để nhử câu theo: hôm nay cô chủ diện quá, cái áo với hoa văn xòe to như hai bàn tay ôm choàng lấy ngực cô làm tôi muốn sốt rét. Tôi đã phải nín thở khi cô chủ đột ngột xuất hiện ở chuồng lúc chiều. Làm tôi nhớ chi nhớ lạ…

Cô chủ hồng sắc mặt, vẻ thẹn thùng rất đáng yêu. Tôi ngắm không thấy chán. Vẻ hồi hộp làm ngực cô nhấp nhô, hai trái vú nhồi nhồi dưới lớp vải, trông nung núc như hai quả soài tượng chin tới.

Bất giác tôi vò vò hai bàn tay như đang xoa lên đó. Cô chủ từ màu hồng chuyển sang đỏ rừ như tôm luộc. Tôi e dè ngồi vào cạnh cô, miệng nói lời không dằn kịp: tôi nhớ cô quá, sao bỏ đi không một lời nhắn lại, làm tôi buồn cách chi.

Cô chủ nhìn xăm xoi tôi như đánh giá lời tôi nói đúng tới mức nào, tôi vội ôm chầm lấy cô. Lụa áo mềm quá, nhưng tôi cũng nhận ra sự phổng phao của hai trái vú đang rộn lên vì hạnh phúc.

Không chờ cô lắng đọng tâm tư, tôi mở rộng bàn tay đặt lên hai vú cô bên ngoài áo. Chưa chi tôi đã vò vò lia lịa, cô chủ không hề cự tuyệt hay bỏ đi. Tôi vội vàng một tay bóp vú, một tay lần mở các nút ở áo cô ra.

Tôi tách vạt áo để trực tiếp sờ vào cái nịt vú đen ngay. Tôi cuống cuồng gỡ cái khóa cài sau lưng và lòn tay vào bóp cái vú thây lây của cô chủ. Thịt cô mềm ấm, trơn láng dưới da tay tôi, đôi núm bị tóm ọp ọp khiêu khích.

Tôi xô cô chủ dựa vào lưng ghế rồi vừa miệng, vừa tay tôi bú bóp. Hai bàn tay, miệng lưỡi tôi như phù thủy múa may lăn mò trên hai cái vú đã căng lên tròn đầy. Tôi cắn cái đầu vú trong răng, nhay nhay mà kêu I ỉ: nhớ quá, nhớ quá. Cô chủ ườn người ra, đưa trọn cặp vú vào sát miệng và tay tôi.

Tôi lấy chót mũi day, tay khều khào xe núm vú và khen hình như có hơi tay đàn ông vú cô nở lớn bộn. Cô chủ không nói không rằng, chỉ xục xịch người chịu đựng. Tôi hứng chí nghịch tinh như đứa trẻ thình thoảng cắn vú mẹ một phát đau điếng, cô chủ cũng chỉ hít hà: đau em mà anh.

Tiếng kêu như mèo của cô làm tôi xần xần. Xin lỗi vợ, cưng tha tội cho anh, ai mà dửng dưng được trước hai vú dầy và nặng như vầy. Thế là tôi bóp, tôi vặt, tôi xoa, tôi nắn, đảo điên, đào xới lung tung lên.

Đôi giò cô chủ nhảy nhún đùng đùng như cào cào. Tôi nghĩ cánh bướm xập xòe bên khóm hoa cũng không đẹp hơn vậy. Nên tôi chỉ còn dùng miệng và một tay để duy trì kích thích nơi vú cô, còn một tay thì tôi thọc luôn dưới miệng củng mà vuốt lên hai đùi chắc nịch lẫn chất ni lông mềm của quần liền vớ.

Tôi đặt một ngón tay vào cái khe dọc ở háng cô mà vuốt xoa. Chẳng mấy chốc cô chủ cồn cào lên, còn chỗ trũng thì ướt sũng nước. Tôi đằn mạnh ngón tay xuống day cái hạt thịt lồi như chong chóng. Cô chủ nhón người lên và vứt uỵch uỵch xuống sô pha.

Tôi biết là vớ đúng mội nước ngầm nên úm chặt vô mà móc. Nước càng thấm bèo nhèo, tôi cố lôi cái quần liền vớ ra mà người cô chủ nặng quá tôi không nhấc lên nổi. Tôi không muốn để cô bị gián đoạn vì những cơn sóng đang bủa tới tấp nên bú nút vú thì vẫn làm, bóp xe ngực thì vẫn xe còn tay đang mò trong váy thì vẫn tiếp tục.

Cô chủ ví như con sâu rọm bị que tăm chặn căng đầu đít, ngúc ngắc né loi choi, nhưng sao thoát được. Tôi sốt cả ruột vì ham ăn nên kéo cởi hoài không xong, tôi liền móc ngón tay vào chỗ nước choèn nhoẹt mà xé cho rách quần liền vớ ra.

Lạ chưa, cô chủ chẳng một chút ngăn cản. Khi tiếng ni lông kêu xoẹt thì mới nghe cô hỏi: ủa, anh xé rách của em ra rồi à. Tôi làu bàu: không cởi được, thì xé nó ra để cô oằn người lâu chịu gì thấu.

Cô chủ nũng nịu: chèn ơi, ham chi ham dữ. Anh phải nói để em phụ cởi chớ. Tôi giả lơ không nghe, giờ cứ chỗ rách thọt ngón tay vào. Tôi ngoáy một vòng, cô chủ dợn người lên kẹp chặt tay tôi. Tôi hét lên: sướng phải bét giò ra mới đã, sao lại kẹp chưn thì móc làm sao.

Bất đắc dĩ cô chủ phải lơi lơi hai đùi, tôi nhón vô sâu mà mò như mò cua. Nước ọc ra nhơn nhớt, miệng khe lệt bệt như phủ keo. Tôi hất cô nằm hẳn ra sô pha và vội vàng lột cái củng. Nhìn cô lọng cọng với chiếc quần liền vớ bị xé rách, lông lá lòi ra tôi muốn đứng tim.

Đây là lần đầu, tôi nhìn thấy con sò của cô thứ thiệt. Nó bè bè mà lại mum múp mới hay. Dù nước phủ che nhưng múi nào rành rành múi nấy, cái lỗ lọp ngọp lờ mờ. Tôi dùng hai ngón tay banh ra, mẩu thịt bên trong đỏ như sò huyết. Tôi nhép miệng chách chách.

Thấy cô chủ hưởng ứng trò chơi ma tịt của tôi, thích quá tôi hành hạ đến nơi đến chốn hai cái vú của cô. Tôi chúm môi chuốt cho hai đầu vú nhọn sưng lên hết, cục thịt ở núm săn se lại, tôi cắn lôi ra rồi thả, thả rồi lôi. Một tay tôi vẫn bợ và măn cái vú không được ngậm, cô chủ chẳng nói năng mà chỉ ển người cao lên cho tôi vọc.

Tôi còn căng thẳng ngón tay giữa giúi vào lỗ trũng ở háng cô chủ mà kéo vô kéo ra, hai môi khép hai bên bị đùn tới đùn lui kêu lọp xọp vì ướt sũng. Cô chủ vểnh vú lên lại tấn gót chân nâng luôn đít và mông cho cả hai bộ phận đươc o bế càng sát vào miệng, tay tôi theo ý muốn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Thông tin truyện
Tên truyện Nghề lạ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Cho người khác địt vợ, Chồng địt vợ, Đụ vợ bạn, Truyện ngoại tình
Ngày cập nhật 26/10/2017 10:01 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đụ gái vừa mới đẻ
Tôi vừa ở hãng về gặp đúng lúc Tám đang ôm hai tay trước ngực, vừa day vừa mếu náo kêu đau. Tôi nổi máu yên hung nên nạt : sao lại đau, ai làm gì bà hả. Chị thấy mặt tôi càng rống lên : ôi nó cắn em muốn đứt cả vú. Tôi cáu tiết gắt : thằng nào, đứa nào, sao lại để nó cắn vậy. Tám phụng phịu : thì thằng chó chứ ai. Tôi bùng cơn ghen lên : thì ra thằng mất dạy hôm nay lại mò đến cắn bà hả. Tám lắc đầu nguầy nguậy : không phải, em đã bảo thằng chó mà, lão ấy bị con vợ giữ bú lồn khìn khìn thì lẻn đi gì nổi. Tôi muốn điên cái đầu, giận là cái chắc, nên sừng sộ với Tám : nhà có một mình, ngủ nghê cửa nẻo chẳng khóa lèn chặt, để bọn mất dậy lẻn vào làm bậy. Bà tơ hào thế nào để nó cắn đứt vú mà không hay. Tôi nghĩ bụng giá về sớm một tí, chịt mẹ nó cửa, rồi đánh cho thằng cô hồn một trận tóe máu cho tởn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện ngoại tình
Gia đình bên vợ
Huyền Trang thấy tôi lim dim mắt như vậy thì khẽ péo nhẹ vào má tôi rồi nói: Trông cái mặt sao mà dễ ghét thế không biết, nhìn cái mắt lim dim kìa! Hì sướng mà, được vợ chiều ôm trọn trong người còn gì nữa sướng không thể nào chịu được nữa đấy vợ ạ! Thấy tôi bảo sướng như vậy thì Huyền Trang cũng ngóay cái hông của mình cho con cặc chui thật sâu vào bên trong rồi ngóay bên trong cái lỗ lồn. Nước nhờn lại chầm chậm mà chảy ra thật nhiều. Cảm giác sung sướng mỗi lúc một dâng cao lên làm cho tôi không chịu được nữa, khẽ bóp chầm chậm lấy hai cái bầu vú rồi tôi bảo Huyền Trang: Nhún mạnh lên nữa đi em.. Anh sướng sướng không thể nào chịu nổi được nữa rồi đây này... Hích hích sao mà đã thế không biết nữa... Đã quá đi mất thôi.. Úi úi sướng thế hả trời ơi... Mạnh nữa đi vợ... Tôi rên như vậy thì Huyền Trang càng nhún mạnh hơn. Những tiếng pạch pạch phát ra liên hồi. Càng nhún thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Chồng địt vợ Đụ em vợ Đụ mẹ vợ Đụ tập thể làm tình với chị vợ Truyện loạn luân
Đồng hương - Tác giả Sịp
Phần 9 Chúng tôi trở thành vợ chồng không qua một lễ cưới hỏi, nhưng sống lứa đôi thật vô cùng hạnh phúc. Nhiều khi tôi e chị mặc cảm nên ngỏ ý muốn làm một cái tiệc đơn sơ cho thành lễ hợp cẩn chính thức theo phong tục trước giờ, nhưng chị bảo: Vẽ chuyện, tốn kém vô ích. Bộ có lễ cưới thì mới bện chặt nhau mà sống suốt đời sao. Thiếu gì đám tổ chức linh đình mà chỉ ba bảy hai mươi mốt ngày là rệu rạo dần rồi rã đám. Trái lại, nhiều người theo về với nhau dưng không mà ở ăn đến tóc bạc, răng long. Để tôi khỏi áy náy và thắc mắc, chị còn nói hớn hở: Thì anh cũng đã lo lễ cưới cho em rồi còn gì, đêm sinh nhật anh đốt nến hồng, lung linh và lịch duyệt gấp mấy lễ cưới của công nương với hoàng tử. Cả hai đều đồng ý không sanh con vội, dù đều lớn tuổi chút đỉnh, nhưng tụi tôi muốn dành những ngày son rỗi để sống hết mình trước khi bị buộc ràng vào con cái. Tôi những...
Phân loại: Truyện sex dài tập Hiếp dâm tập thể Sex bú cặc Sex bú vú Truyện bóp vú Truyện của kiều bào Truyện hiếp dâm Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex mạnh

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi