Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 53

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 53

– Thiên Thiên… cái đó… bốc hơi rồi sao?

Lý Cáp nâng cằm Thiên Thiên lên nhìn chăm chú nói, cái mà hắn vừa xuất ra, sao không còn lại dấu vết nào nhỉ?

(Nói thẳng ra là con nòng nọc)

Thiên Thiên nắm tay hắn đặt lên vùng bụng trắng nõn của mình, thủ thỉ nói:

– Vào trong này hết rồi.
– Lý Cáp há hốc mồm:
– Nàng… nàng nuốt rồi à?
– Ân.

Thiên Thiên gật đầy rất tự nhiên.

– Khặc khặc… khụ…
– Thiếu gia sao vậy? Thiên Thiên làm sai sao?
– A… không, nàng làm đúng lắm, thiếu gia rất vui… khụ…

Lý Cáp có chút bất đắc dĩ. Thiên Thiên đúng là ngây thơ thuần khiết quá mức, có lẽ một phần là do sống chung với mình quá nhiều nên không có giác ngộ về nam nữ hữu biệt, phần khác… có lẽ vì nàng là nguyệt nữ, nên mấy hành động đó cũng có thể là bản năng chăng?!

– Tiểu Thiên Thiên, nói cho thiếu gia biết làm sao nàng biết làm trò vừa rồi?

Thiên Thiên có chút thẹn thùng nói:

– Là Thiên Thiên nhìn thấy trong mấy quyển sách của thiếu gia, lúc nãy thấy thiếu gia khó chịu nên… Thiếu gia đừng trách Thiên Thiên có được không?!

Lý Cáp cười ha hả:

– Ta làm sao mà trách nàng, nàng là bảo bối đáng yêu nhất của ta a, thiếu gia yêu nàng nhất nha!

Nói xong lại hôn vào môi nàng một ngụm, đầu thầm nghĩ: ‘ Chết thật, mấy quyển sách đó hôm trước lấy ra quên không cất, sau phải cẩn thận hơn mới được, để Thiên Thiên với Diễm Nhi thấy thì cũng thôi, nhưng nếu như là cha mẹ mà trông thấy…

Bạn đang đọc truyện Hàn khố đệ tử tại nguồn: http://truyendam.org/han-kho-de-tu/

Sự đời luôn nhiều biến cố, việc mẫn thân bệnh khiến mọi kế hoạch của Lý Cáp phải thay đổi.

Ba ngày sau đám người Lý Cáp đã thu thập xong hành lý, chuẩn bị lên đường quay về Hổ Dương.

Cả Thượng Quan Thanh Thanh cũng đi theo.

Trước khi đi Lý Cáp có tới chào từ biệt với gia đình nhị cữu. Biểu muội hắn Chân Dao nghe vậy khóc đến đái vũ lê hoa, sống chết đòi đi theo bằng được, đến mẫu thân nàng khuyên cũng không được, Lý Cáp đành phải tự mình đi khuyên bảo một phen.

Chân Dao tuy mới mười hai nhưng nữ tử thời đại này phát triển sớm, vóc dáng của nàng lúc này cũng đã phát triển khá tương đối rồi, nét thanh xuân thiếu nữ tỏa ra càng mạnh mẽ. Lúc này trên khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn đã ướt sũng nước mắt.

– Biểu ca… Dao nhi muốn đi cùng người cơ…

Chân Dao đáng thương lôi kéo tay áo Lý Cáp mà nói.

Lý Cáp thấy cậu mợ đang đứng ngay cạnh nên không dám quá thân mật, bèn nắm lấy bàn tay trắng mịn của biểu muội kéo lại gần mình, nói thầm vào tai nàng cái gì đó.

Chân Dao nghe xong lập tức hóa buồn thành vui, nín khóc nói cười thẹn thùng, lại nói thêm một câu:

– Ca nhớ phải giữ lời.
– Ta sẽ.

Lý Cáp gật đầu cười.

Lúc Lý Cáp đi khỏi mợ có hỏi Chân Dao:

– Biểu ca vừa nói với con cái gì đó, trông con có vẻ vui quá vậy?

Chân Dao hì hì cười, chu miệng lắc đầu:

– Không nói cho mẫu thân đâu.
– Uy, đứa nhỏ này…

Mợ bật cười, tiểu nữu này ngày thường bướng bỉnh ngang ngược gặp ai cũng không thuận theo, nhưng vừa gặp biểu ca là giống như biến hình vậy, muốn bao nhiêu thục nữ có bấy nhiêu, đến ngay bà là mẹ nó mà còn không nhận ra nữa.

Nhưng cuộc sống luôn đầy rẫy những bất ngờ, Lý Cáp bước vào cửa viện Vương phủ, chợt thấy một đám nô bộc ở vương phủ ai nấy đều tỏ vẻ lo lắng khẩn trương.

– Có chuyện gì thế?

Lý Cáp kéo một hạ nhân lại hỏi.

Hạ nhân kia lí nhí nói:

– Nhị công tử, lão vương gia… đổ bệnh ngất xỉu mất rồi!
– Gì cơ?!

Lý Cáp cả kinh, ông ngoại hắn thân thể cường tráng, mặc dù đã bảy mươi có dư nhưng sinh hoạt vẫn rất ổn định, gần như chưa từng mắc bệnh gì. Lý Cáp từng nghe qua, người luyện võ ít khi bệnh tật, nhưng một khi đã bệnh thì có thể nguy hiểm tới cả tính mạng…

– Làm sao đang yên đang lành lại đổ bệnh?

Lý Cáp gấp gáp hỏi.

Hạ nhân kia cũng trả lời ngay:

– Tiểu nhân cũng không biết, nhưng nghe nói hình như là vết thương cũ tái phát, mà hình như còn có nhiễm gió lạnh nữa.
– Có nghiêm trọng không?
– Này… tiểu nhân không rõ nữa… nhưng lão vương gia phúc lớn mạng lớn…

Lý Cáp không dây dưa với hắn nữa, vội vàng đi vào viện, hỏi tên quản gia thì mới biết tình hình ông ngoại hiện tại còn rất nguy hiểm, vẫn đang hôn mê, đệ nhất danh y Duyên Đông Lâm đại phu đang khám. Mấy ngày trước ông ngoại hắn vết thương cũ tái phát, nhưng lại không điều trị ngay, chỉ gọi Lâm đại phu tới xoa bóp vài cái chứ không chịu uống thuốc. Vậy là sáng hôm nay đứng dậy liền cảm thấy váng đầu, đang đi trên đường chợt ngã quỵ xuống.

Trong chốc lát hai cậu cùng các mợ cũng tới, Chân Dao cũng lật đật chạy tới, dù cố không cười nhưng nhìn thấy Lý Cáp nàng vẫn lộ vẻ kinh hỉ.

Lý Cáp trong lòng có chút mâu thuẫn, mẹ ốm ở nhà không về rõ là bất hiếu, nhưng ông ngoại ốm mà không ở lại thì cũng vẫn bất hiếu. Cân nhắc một chút, có lẽ nên ở lại, ông ngoại hiện đang nguy hiểm tính mạng, mẹ mình tuy ốm nặng nhưng còn chờ được, cứ vậy đi.

Vì thế Lý Cáp bèn ở lại vương phủ, viết một phong thư gửi về Hổ Dương kể lại tình hình ông ngoại, còn nói qua vài ngày nếu ông ngoại qua cơn nguy hiểm thì sẽ về.

Ngày hôm đó, Lý Cáp đang ở Bách Hoa Lâu nghe hí kịch thì Lý Đông chạy tới.

– Nhị công tử, có người tìm.

Lý Cáp phất tay ý bảo không gặp, sau đó lại chìm đắm vào khúc ca của Thượng Quan Thanh Thanh, cho tới khi hết ca khúc hắn mới vô tay nói:

– Thanh Thanh hát càng ngày càng hay nha, không hổ Ca Tiên hạ phàm a!

Thượng Quan Thanh Thanh trừng mắt một cái, nàng biết hắn đã vài năm, lúc đó hắn còn là đứa trẻ, hiện giờ đã ra dáng một thiếu niên rồi, tình cảm của nàng với hắn cũng dần tăng lên theo thời gia. Chỉ là, mỗi khi nghĩ tới thân phận hai người, hắn là nhị công tử của Lý gia hiển hách, nàng lại chỉ là một ca kỹ chốn thanh lâu, tuổi tác lại chênh lệch không ít, ở thời đại này hai người căn bản không có một chút cơ hội nào để đến với nhau.

Thượn Quan Thanh Thanh vốn cũng không muốn cái gì thân phận hay địa vị, chỉ hy vọng có thể ở cùng hắn cả đời, có thể vì hắn mà hát một khúc, lúc hát xong được hắn khen ngợi, như vậy đã không còn gì hối tiếc nữa.

– Thiếu gia đừng nói mấy lời lừa gạt nữ hài tử đó nữa, có việc gì thì mau đi đi, ngày mai lại tới a.

Nàng đã đổi xưng hô từ “Lý công tử” thành “thiếu gia”, nếu ngày nào cũng như thế này, chỉ sợ không bao lâu nữa nàng sẽ đổi thành gọi “Lý lang” mất.

Lý Cáp mỉm cười gật đầu:

– Ta đi trước vậy, nhưng nàng cũng đừng luyện tập quá nhiều, nghỉ ngơi sớm mới tốt.

Mặc dù ở chung đã lâu nhưng Lý Cáp đối với Thanh Thanh vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định, giống như anh trai với em gái. Nhưng Thanh Thanh lại không nghĩ vậy, nàng cảm thấy hắn như thế rất là nam tính.

Nữ tử khi yêu chính là như vậy, có chút ngốc nghếch, có chút đáng yêu, lại có chút cực đoan…

– Thiếu gia đi về cẩn thận.

Thanh Thanh thi lễ chào.

Trên đường về vương phủ, Lý Cáp hỏi:

– Ai đến thế?

Lý Đông đáp:

– Là người của Hợp Lâm trà lâu, họ tới báo Tư Đồ Tử Nghiên đã đến.
– Ồ!

Lý Cáp hơi ngạc nhiên, mấy tháng không nhắc tới mà không ngờ nàng đã đến rồi.

– Các ngươi về phủ đem con cá đó tới.

Lý Cáp nói với Tam Ngưu phía sau.

Sau đó Lý Cáp đi tới Hợp Lâm trà lâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi