Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 175

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 175

Khiến Lý Cáp buồn bực, chính là hai tên thân phận không rõ này, sau khi tỉnh lại liền tự sát.

Lý Cáp cũng đã phòng trước việc này, không chỉ cho người kiểm tra răng miệng, trói hai tay hai chân, không hiểu sao hai tên gia hoả này vẫn chết.

Chết như thế nào? Lý Cáp nhìn thất khiếu tràn máu của hai tên, lòng đoàn hoài nghi.

Để cao thủ trong phủ tới kiểm tra, phát hiện bọn chúng tự bạo đan điền mà chết, thật sự rất quỷ dị…

– Tiểu công, đây là mật thuật tự bạo của Tây Nam tà giáo, xem ra hai người này là người của Tây Nam tà giáo.

Cao thủ của phủ thái sư sau khi khám nghiệm tử thi báo cáo cho Lý Cáp.

Sau đó không lâu, Lý thái sư cũng trở về phủ. Lý Cáp liền kể cho lão gia gia biết, hắn hiểu hai tên này chính là thế lực thần bí tiến vào kinh thành mà ông nội kể tối qua.

Lý thái sư nghe Lý Cáp kể lại không ngạc nhiên gì, cũng chẳng hỏi hắn tại sao lại ở Hoa phủ, chỉ nhè nhẹ gật đầu, ý nói biết rồi, liền trực tiếp đi đến thư phòng, để Lý Cáp theo sau.

– Con để cho Hương Hương ở lại sao, Hoa phủ bên kia sẽ không xảy ra chuyện gì, hôm nay tung tích của hai tên kia chúng ta đã nắm trong lòng bàn tay. Đáng tiếc, hai tên kia đã chết, nếu không lợi dụng bọn chúng để truy tung được nguồn hốc, tin tưởng là có thể tìm được tên đầu sỏ.

Lý thái sư tiến vào thư phòng liền nói với Lý Cáp.

Lý Cáp nghe thế cũng sửng sốt, gia gia giống như cái gì cũng biết thế. Nhưng thử nghĩ xem phố Chu Tước là đâu chứ? Đây là nơi ở của cao quan hậu duệ quý tộc, đương nhiên nơi này sẽ được Lý gia quản chế kỹ, hơn nữa thế lực ngầm của Lý gia còn thẩm thấu rất sâu ở kinh thành.

– Trong kinh thành nhiều Vương công quyền quý như thế, sao chúng lại chọn Hoa gia để ra tay? Hoa gia mặc dù là gia tộc số một số hai Đại Hạ, nhưng bọn hắn chỉ là một thế lực từ bên ngoài tiến vào kinh, sao lại gây rối với Hoa gia.

Lý Cáp nghi ngờ, hắn thường ngày không quan tâm nhiều như vậy, nhưng người bị uy hiếp là hôn thê của hắn, không thể mặc kệ được.

Lý thái sư trầm ngâm nói:

– Đám người này chia thành nhiều nhóm, không hoạt động thường xuyên, cứ điểm thay đổi liên tục. Đi ra ngoài hành động đều là cao thủ giỏi ẩn dấu, cho nên người của ta cũng khó mà dò ra bọn trúng. Nhưng hai tên này hôm nay, thuẩt ẩn dấu kém xa mấy tên kia nhiều, có thể hiểu chúng chỉ am hiểu thuật cải trang. Bọn chúng luôn làm việc cẩn thận, không hiểu sao lại mạo hiểm đến Hoa gia, rất đáng nghi ngờ.

Lý Cáp chần chừ một chút rồi nói:

– Chẳng lẽ trên người Hoa đại nhân có một vật gì đó mà chúng muốn?

Lý thái sư gật đầu:

– Cũng có thể.

Lý Cáp nhíu mày:

– Hay là tìm Hoa đại nhân hỏi thăm một chút?

Lý Thái sư nói:

– Chuyện này không cần con phải lo, Hoa Tư không lâu nữa sẽ là dâu của Lý gia ta, Lý – Hoa hai nhà kết thân, tất nhiên sẽ cùng chiến tuyến. Hoa gia có việc, chúng ta sẽ không bàng quan không để ý tới. Chỉ là Hoa Minh và Hoa Vân thuộc túyp người truyền thống, đối với lễ nghi của Hạ tộc tương đối tôn sùng, chuyện con trước kết hôn tới gặp Hoa Tư nhiều lần, nếu để bọn họ biết, mặc dù bề ngoài không nói gì, nhưng chắc chắn trong lòng sẽ không vui, cho nên hãy thu liễm lại, dù sao cũng phải đợi sau khi được hoàng thượng phong thưởng tại đại hội khánh công, các con kết hôn rồi, thì muốn làm gì thì làm.
– Vâng!

Lý Cáp thè lưỡi ngầm, gia gia đúng là gia gia, chẳng thể gạt được.

– Nếu ta đoán không lầm, thì có người muốn lời dụng tộc nhân ở Tây Nam khởi sự, mà đám người đến kinh lần này, chỉ là muốn làm loạn. Mấy ngày nữa hoàng thượng cử hành xong đại điển phong thưởng, sẽ tự mình đến Tây Giao tế đàn giỗ tổ, khi đó sẽ là thời điểm chúng ta tay thích hợp nhất.

Lý Cáp nghe xong thì cau mày:

– Ý của ông là chúng muốn tạo phản?

Lý thái sư cười nhạt:

– Đại Hạ kiến quốc mấy trăm năm, vô luận thời điểm thái bình nhất cũng không hề thiếu loạn lạc, chỉ là lớn nhỏ khác nhau. Kể cả đồng tộc cũng không phải lần đâu có phản tâm đâu.
– Vậy chúng ta nên làm thế nào?

Lý Cáp cau mày hỏi. Hắn rất thích cuộc sống bây giờ, cuộc sống thái bình, có tiền, có thế, có quyền, có mỹ nữ, hơn nữa còn có một thân thể đao thương bất nhập, bách độc bất xâm, tiêu dao tự tại, đơn giản mà sung sướng. Hắn cả bản không muốn tham dự tranh bá dựng nghiệp lớn gì, không muốn cùng với các lão giao hoả tranh đua với nhau, căn bản cần hắn cầm đao giết giặc thì cứ nói, còn bình thường thì dẫn theo các lão bà, đi dạo trên đường cái, thử các món ngon, rượu ngon như thế là đủ.

Lý thái sư nhìn hắn một cái, như nhìn thấu những suy nghĩ bình dị của hắn, chậm rãi nói:

– Những thứ con không cần phải lo, đã có ta và ca ca con xử lý, con chỉ cần chăm sóc mình cho tới ngày đại điển thật tốt là được.
– Còn vị hoàng đế kia…
– Ha ha, Hoàng đế Đại Hạ nếu còn ở phụ cần kinh thành mà bị ám sát, thì Vũ lâm quân còn được giữ để làm gì? Đại nội cao thủ để làm gì?
– Vâng!

Lý Cáp trong lòng muốn nói, thôi cứ để cho hoàng đế bị ám sát, đến lúc đó cho gia gia làm hoàng đế, lão cha làm thái tử, còn ca ca với hắn cho làm vương hầu thoải mái chơi đùa, khi đó muốn hô mây gọi gió tùy thích, uy phong trải dài bốn phương? Nhưng mà cái suy nghĩ này không hề đơn giản như thế, cho nên vẫn để trong bụng.

Mấy ngày qua Lý Cáp đều lén đến gặp Hoa Tư, hắn có nhờ Cường Bi Lé Liệt Dương Đít To Ass Bự tới để bảo kê cho Hoa Minh Hùng và Hoa Vân, vị hôn thê của hắn vừa biết thân phận của hắn, ngay sau đó lại bị hai tên cải trang tới hù dọa, cho nên không đi xúc tiến tình cảm thì sao được?

Cũng bởi vậy, Lý Cáp cũng ít tới Lê phủ, bây giờ Lê Anh thấy hắn là quấn chặt không buông, một hồi thì bảo cho hắn dậy thuật cỡi ngựa, một hồi thì bắn cung, có khi thì dạy thi từ, không dạy là không được. Kết quả là là Lý Cáp ngâm một câu:

– Trước giường trăng sáng tỏ.

Dưới đất trắng ngỡ sương.

Ngẩng đầu đếm sao sáng.

Cúi đầu múa trường thương.

Làm cho hai huynh muội Lê gia sửng sốt, khen hắn là văn võ song toàn, Đại Hạ toàn tài.

(Biên: Ta dịch bừa, thơ chế từ thơ Lý Bạch, lão nào không biết thì tra gg. Nguyên bản HV: Sàng tiền minh nguyệt quang, nghi thị địa thượng sương. Cử đầu sổ tinh tinh, đê đầu vũ trường thương.)

Trong nháy mắt, ngày diễn ra khánh công đại điển đã gần tới, Lý Cáp cùng một đám tướng lĩnh Bắc phạt mang giáp vào Hoàng thành. Ở trước Uy Vũ điện tham bái đương kim hoàng thượng, án công lãnh thưởng thụ phong.

Hôm nay dựa theo lễ chế, các tướng lĩnh được mặc lễ giáp của Đại Hạ quốc. Loại lễ giáp này nhẹ hơn khôi giáp bình thường nhiều, chú trọng vẻ ngoài, lực phòng ngự rất thấp, nhưng mũ giáp cũng là loại che nửa mặt, đỉnh đầu là đuôi của một loại chim theo cấp bậc khác nhau thì khác nhau, đuôi chim của Lý Cáp là một cái đuôi công, còn lại đều là nón phao câu gà.

Cái lễ giáp này thực sự không dùng để tác chiến như khôi giáp, mặc lên cảm thấy xa lạ không giống như của khôi giáp của Nguyệt Nhi, cuối cùng vẫn phải nhờ Nguyệt Nhi cải tạo một phen, Lý Cáp mới có thể thoái mái mặc vào.

– Thật không hiểu nổi, giáp này là lễ giáp lấy vẻ đẹp và sự thoải mái làm chủ, sao hết lần này tới lần khác cứ để cái khôi giáp che hết khuôn mặt, không chỉ làm cho gò má khó chịu, là làm cho người khác nhìn nhau cùng một bộ dạng, toàn thân đen thui toàn giáp sắt.

Lý Cáp đứng ở Huyền Vũ môn chờ chực nhàm chán oán than với Lê Bố.

Lê Bố cười:

– Dựa theo thuyết pháp hoàng gia của Đại Hạ, quân nhân chính là binh khí giết người, chỉ cần có bản lĩnh giết người và trung thành phục tùng mệnh lệnh, tướng mạo các kiểu đều là dư thừa.

Lý Cáp trợn mắt:

– Đúng vậy, thật là cả đống như ngươi, trừ ăn nhậu chém giết, mấy cái khác chẳng biết. Chỉ đông đánh đông mà chỉ tây đánh tây.

Lê Bố cười nói:

– Đệ thì khác quá, ngoài ăn uống chém giết như ta, còn biết chơi gái.

Lý Cáp với Lê Bố ở đại quân tùy tiện quen rồi, nói chuyện cũng tương đối lớn. Làm cho một tên thái giám hướng dẫn phải dùng cái giọng lanh lảnh làm cho người người run sợ quát:

– Bên trong hoàng thành, không được cao giọng đàm tiếu!

Lý Cáp và Lê Bố nghe được thì quay đầu nhìn tên thái giám bằng ánh mắt đầy sát khí, làm tên thái giám không dám nhìn, chỉ biết cúi đầu.

Tướng lãnh Bắc phạt đều là người giết nhiều người, chỉ một tên hoạn quan sao có thể đối kháng.

Lý Cáp nghe khẩu khí tên thái giám này tương đối cậy mạnh, chắc thường ngày quen lớn lối, không xem ai ra gì. Đối với Lâm đại soái, Tiêu đại tướng quân thì khom lưng, thấy bọn họ ở phía sau, cho là thân phận thấp, nên mới dám lớn tiếng quát, đúng là bộ dáng tiểu nhân mười phần.

Lý Cáp híp mắt, nhìn tên thái giám đó nói:

– Nói chuyện cho cẩn thận một chút, nếu không cái đầu của ngươi cũng bị thiến đấy.

Tên thái giám muốn phản bác, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của Lý Cáp, thì tâm run lên, khiếp đảm cúi đầu xuống đất.

Cho đến khi Lý Cáp và Lê Bố đi rất xa, mới phục hồi lại tinh thần, một gã Vũ lâm quân mới nói với hắn:

– Vương công công, hai người ấy ngươi không chọc không nổi đâu.
– Hai người ấy là ai? Đều là người trẻ tuổi sao lại đeo Đại tướng quân linh rồi? Bộ dạng lớn lối như Lâm đại soái, quốc cữu gia?

Vương công công nghi ngờ hỏi.

Vũ lâm quân kia cười lạnh một tiếng, nói:

– Ngươi biết hai tên kia là ai không? Người cao cao họ Lý chính là Bắc phạt tướng quân Lý Cáp là cháu của Lý thái sư, là đệ nhất công thần Bắc phạt lần này. Còn tên đen kia chính Bắc phạt Ưng Dương đại tướng quân, Võ trạng nguyên, cũng là một công thần Bắc phạt.
– Hả… Lý Cáp? Hổ Uy tướng quân, nhị công tử nhà Lý gia?

Tên thái giám tròn cả hai mắt. Miêng há to đến nổi có thể nuốt hai trái trứng gà.

– Chính là người này.

Lời vừa dứt, đã có một nhóm tướng lĩnh Bắc phạt đi vào bên trong Hoàng thành. Chỉ để lại hai tên thái giám chan đang nhũn ra lẩm bẩm sau lưng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi