Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Hàn khố đệ tử » Phần 138

Hàn khố đệ tử - Tác giả Hắc Oa

Phần 138

Liên tiếp bảy ngày mưa to, “hoạt động săn bắn” của Hổ doanh chịu ảnh hưởng lớn, nhưng bọn hắn không tìm chỗ trú mưa mà liên tục di chuyển, dù sao cũng đang đánh du kích mà, ở lại càng lâu càng nguy hiểm.

Sau khi mưa tạnh, bọn lính đều cởi mũ giáp xuống, tính cả ngựa của mình, một nghìn năm trăm chiến mã của Ưng kị và ngựa chiếm được dọc đường “săn bắt” bây giờ mỗi người lính có thừa chiến mã để thay đổi.

Sau cơn mưa không khí thảo nguyên trong lành mát mẻ, gió mang theo mùi hương hoa cỏ làm tâm hồn người ta thoải mái, ba nghìn kị binh lùa dàn dê bò đi thong thả trên thảo nguyên, hiện tại bọn họ muốn tìm hiểu rõ tình hình phân bố các bộ lạc trên thảo nguyên và hướng Vương đình người Hồ rồi chờ thời cơ thích hợp tiến công Vương đình.

Giết sạch người Hồ là chuyện không thể, chỉ có thể ép bọn hắn nhượng bộ, làm bọn hắn kinh sợ mà thôi, không gì bằng tấn công Vương đình cả.

Con đường dài xanh mơn man màu cỏ non bỗng xuất hiện một dải màu bạc vắt ngang, ánh mát đám binh lính đều sáng lên.

Nhưng mà bên cạnh con sông có một đám điểm đen, Lý Cáp nhận ra đó là một đám người ngựa, mơ hồ còn nghe được tiếng ca trong trẻo của Hồ nữ.

Mấy người kia cũng nhìn thấy đám người Lý Cáp, dĩ nhiên, đại quân hành quân chậm rãi vậy không thấy mới lạ, một người lên ngựa chạy lại gần do thám, mới chạy được một đoạn đã vội quay ngựa trở lại hò hét, mấy người kia nhốn nháo hẳn lên lộ rõ vẻ lo sợ.

Không đợi Lý Cáp ra lệnh, Dương Cận đã dẫn hơn trăm kị binh xông lên, đám người Hồ kia cũng vội vàng lên ngựa bỏ chạy.

Lý Cáp ghìm ngựa đứng lại, híp mắt nhìn phương hướng đám người Hồ bỏ chạy, quay sang nhìn Dương Cận, hắn hiểu ý dẫn trăm kị binh đuổi theo hướng khác.

Mấy người Hồ bị truy đuổi cuối cùng bị ép chạy về phía Lý Cáp đang đứng.

Tới gần, Lý Cáp mới phát hiện mấy người Hồ kia tất cả đều là con gái.

Lý Cáp nhìn qua là nhận ra ở giữa có một cô gái khác biệt hẳn, nàng khoác áo bào da dê màu xám trắng, đội mũ lông xù màu trắng, có hai dải lông như đuôi con gì rũ xuống hai bên má, mặc dù không nhìn thấy rõ dung mạo nhưng màu da trắng nõn nổi bật giữa đám người da trâu chẳng khác nào hạc giữa bầy gà.

Lý Cáp thúc ngựa, hắn như một mũi tên xuyên thẳng vào đám hồ nữ, Đại Phi cũng gào thét chạy theo.

Mấy người kia thấy hắn một mình một ngựa vọt tới thì sửng sốt, vôi vung đao ra cản.

Trong chớp mắt, một cái màu roi ngựa màu đen bỗng nhiên xuất hiện trên tay Lý Cáp, chỉ thấy hắn tùy tiện quăng hai cái, đã quật ba thiếu nữ rời ngựa. Kế tiếp hắn đối diện thiếu nữ kia, lúc này hắn mới nhìn rõ, nàng có hàng mi tinh tê, đôi mắt to tròn, mũi cao môi mỏng, làn da trắng nõn gương mặt thanh tú nhưng vẫn đậm nét quật cường ngay thẳng của Hồ tộc.

Cái miệng nhỏ nhắn của thiếu nữ gầm lên, bổ đao về phía Lý Cáp, hắn không né, cũng không dùng roi ngựa kéo ngã nàng mà để yên cho nàng chém lên vai mình, khi lưỡi dao cham vai hắn bông nhiên run lên, lực tiêu tán đi không ít, giống như nhẹ nhàng xẹt qua, hắn biết cô gái này nhất định là người không thể động đao thương.

Lý Cáp khi hai người chạy qua dang tay ôm lấy éo nàng kéo vào lòng mình mặc tiếng kinh hô.

Ngoài ra những cô gái khác cũng bị Dương Cận và Cổ Khang bắt hết.

Thiếu nữ người Hồ liều mạng giãy giụa, càu cấu lồng ngực và lưng hắn, thậm chí dùng miệng cắn hắn, đôi mắt xinh đẹp to tròn trợn trừng đầy giận dũ xen lẫn một tia hoảng sợ, chiếc mũ của nàng khi giãy giụa đã rơi xuống, mái tóc tết đuôi sam theo nhịp vùng vẫy mà đong đưa.

– Thật là một tiểu mẫu ngưu không an phận a.

Lý Cáp cười híp mắt nhìn thiếu nữ, vào thảo nguyên đã lâu hắn mới thấy một người con gái hợp mắt, tuy rằng không xinh đẹp như Hương Hương nhưng có cá tính riêng.

– Cuộc sống cấm dục bao lâu, chấm dứt được rồi.

Lý Cáp thỏa mãn vuốt ve cơ thể nàng, tiếng nàng chửi mắng hắn như nghe hát, nàng cào cấu cắn hắn chỉ thấy như mát xa thoải mái hơn thôi.

– Đến phía trước đóng quân nghỉ ngơi.

Lý Cáp ra lệnh, bọn họ cướp được rất nhiều lều trại của người Hồ, đủ để che mưa chắn nắng nghỉ ngơi.

Rất nhanh, bọn lính bắt đầu đáp dựng trướng, các tướng sĩ ôm phụ nữ vào lều mình, dĩ nhiên là cả Lý Cáp rồi.

Tiếng quần áo bị xé rách, tiếng kêu la, chửi bới rồi tiếng thịt dồn thịt, tiếng rên rỉ vang lên, không cần nói cũng biết chuyện gì đã xảy ra.

Làm Lý Cáp thở hổn hển phóng xuất tinh hoa vào người thiếu nữ thì nàng đã hôn mê, hai mắt còn vương nước, hàm răng cắn chặt bờ môi mỏng.

Lý Cáp cúi đầu nhìn xuống thấy quần áo thiếu nữ có chút vể máu, mới nhớ thiếu nữ này là lần đầu, mình lại nín nhịn mấy tháng nên không chú ý, hắn ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng âu yếm.

Khi cô gái tỉnh lại, Lý Cáp nhìn nàng, mỉm cười, nói:

– Nàng đã tỉnh?

Sau đó mặc kệ gương mặt thanh tú đầy cừu hận nhìn mình, cũng không kể thiếu nữ có hiểu lời mình nói hay không hắn chậm rãi nói:

– Nàng là cô gái ta tìm thấy trên thảo nguyên, sau này gọi nàng là Tịnh Cơ đi.

Thiếu nữ Hồ hay bây giờ là Tịnh Cơ, vẫn trừng mắt nhìn Lý Cáp, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy áo mình.

※※※※※※※※※※※※※※

Người trên đại thảo nguyên gọi chung là Hồ tộc, nhưng trong đó lại chia ra rất nhiều bộ lạc, bình thường thì sinh sống tự do, chỉ khi Vương đình có lệnh mới tập trung lại.

Lúc này, Vương đình Hồ tộc đang tụ tập hơn mười thủ lĩnh các bộ lạc trên thảo nguyên.

Nhiều lão đầu chạy đến Vương đình như vậy không ngoài chuyện đám binh lính lang sói người Hạ tấn công thảo nguyên.

Chi quân đội này mới vào thảo nguyên hơn tháng đã cướp sạch giết sạch hơn mười bộ lạc, người Hồ chết vô kể.

Ác hổ quân xuất quỷ nhập thần, lại có Hổ Ma thống lĩnh, vừa đánh bại người Hồ đã khiến bọn họ khủng hoảng và lo lắng, sợ hãi ngày nào đó đám ác hổ kia và Hổ Ma đột nhiên giết tới bộ tộc mình. Nghe nói Hổ Ma kia tàn nhẫn, đến cả dũng sĩ mạnh nhất Hồ tộc Tường Toản cũng phải chạy trốn, tuy rằng giữ được mạng chạy về đến Vương đình nhưng cũng đã gần hấp hối, như phế nhân.

Bất quá, đám lão đầu và Sầm Ngu đại hãn vẫn đến thăm hỏi Tường Toản để nắm rõ tình hình đối thủ.

Trên giường Tường Toản sắc mặt tái nhợt, đầu tóc rối bời, thỉnh thoảng ho khan kịch liệt vài tiếng, miệng mũi trào máu tươi, A Bố Tha ở bên cạnh chăm sóc cho hắn.

Tường Toản híp nửa mắt, ánh mắt không hề tức giận. A Bố Tha biết, tay hắn nắm chặt ngân liên đưa từ Hạ quốc về cho Thiên Tú công chúa. Tay hắn nắm chặt như vậy làm người ta khó tưởng tượng hắn đã bảy ngày chưa ăn cơm.

A Bố Tha cho rằng, Tường Toản sẽ sớm lìa đời, hắn sở dĩ không chịu tắt thở, chỉ là vì chờ một người, chính là tiên nữ Hồ tộc. Nhưng người đó đã đi Thiên Sơn, nhanh cũng phải mười ngày nữa, hắn chờ nổi sao?

Tường Toản thật sự thất bại, đúng vậy, hắn thất bại, ba mươi vạn dũng sĩ Hồ tộc chỉ trở về có mấy vạn tàn binh, ngay cả hắn cũng chỉ còn nửa mạng. Những Hồ tộc không tham gia trận chiến Hoa Bình Dã đều nhạo báng hắn, nói hắn là tự đại cuồng vọng lại vô năng, cái gì Hồ tộc tứ đại chiến tướng chỉ là phường nhu nhược sợ chết.

Mãi đến khi tàn binh từ Hoa Bình Dã trốn về kể ra tình hình đáng sợ, mãi đến khi bóng đen như gió lốc cuốn về thảo nguyên người Hồ mới biết mình đối mặt với điều đáng sự gì.

– Tường Toản, ngươi cho rằng Hổ Ma kia là hạng người gì?

Sầm Ngu đại hãn hỏi. Mạc dù người Hồ đã điều tra rõ thân phận Lý Cáp nhưng người Hồ vẫn quen gọi hắn là “Hổ Ma” hoặc là “Ác ma bất tử”.

Tường Toản vừa há mồm ra đã ho khan.

A Bố Tha vỗ lưng giúp hắn, rồi nói:

– Đại hãn, về Hổ Ma kia, Ba Tắc Cát tướng quân hiểu rất rõ, tướng lĩnh trở về đều biết, sao ngài không hỏi bọn họ?

Sầm Ngu đại hãn nói:

– Chúng ta đã hỏi bọn hắn, Tường Toản, ta muốn nghe cái nhìn của ngươi về hắn, và cách đối phó.

Tường Toản suy nghĩ, mãi mới suy yếu nói:

– Hổ… Hổ Ma kia… gia… Gia thế phi thường… Ly gián… Không thể… võ công của hắn tốt lắm… Ám sát vô dụng… Chúng ta… Chúng ta đối với hắn vô… Vô kế khả thi… nếu có thể… Có thể… Có thể…

Sầm Ngu đại hãn cùng đầu lĩnh bộ tộc khác đều tiến lên hỏi:

– Nếu có thể cái gì?
– Nếu có thể cùng hắn… Cùng hắn hòa đàm…

Tường Toản cuối cùng cố nói ra được mấy chữ này.

– Hòa đàm?

Sầm Ngu đại hãnlông mày nhíu lại:

– Muốn chúng ta cầu hòa với Hổ Ma kia? Tường Toản, ngươi hồ đồ rồi à?

Mấy đầu lĩnh khác cũng sôi nổi thì thầm với nhau, đều là nói Tường Toản bị người Hạ đánh cho vỡ mật rồi…

Một thủ lĩnh bộ lạc năm chặt tay nói:

– Các bộ lạc chúng ta đoàn kết lại, có thiên thần che chở, chắc chắn có thể xử lý mấy nghìn kị binh và Hổ Ma kia.

Mấy đầu lĩnh lập tức phụ họa, thỉnh Sầm Ngu đại hãn lập tức phái binh bao vây tiễu trừ.

Sầm Ngu đại hãn nhìn Tường Toản hồi lâu, ánh mắt híp lại một nửa vẫn u ám như cũ, mặt ửng đỏ, nhìn qua thì suy yếu hơn lúc nãy nhiều.

– Truyền mệnh lệnh của ta, quân đội các bộ tộc tính cả vệ quân Vương đình ba ngày sau xuất phát, theo như tình báo tiễu trừ quân Hổ ma!

Sầm Ngu đại hãn cuối cùng cũng theo ý của các thủ lĩnh bộ lạc, tuy bọn hắn không tin Hổ Ma có thể một địch trăm, nhưng hắn như khúc xương cá mắc ngang họng, không gỡ ra không được.

Sầm Ngu đại hãn khoát tay áo, ý bảo mọi người đi trước. Đợi các thủ lĩnh rời đi, hắn mới trường thở dài nói:

– Ngươi còn có lời gì muốn nói với ta sao?

A Bố Tha nhìn đại hãn rồi cũng cúi thấp đi đầu đi ra ngoài.

Tường Toản chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt vẫn đục lại sáng ngời, hắn ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Sầm Ngu đại hãn, gian nan giơ tay trái lên, một đạo ngân quang chảy từ lòng bàn tay hắn ra, một cái ngân liên xuất hiện trước mắt Sầm Ngu đại hãn.

– Tú… Tú… Tú…

Thanh âm Tường Toản yếu ớt lại rõ ràng.

Sầm Ngu đại hãn ánh mắt phức tạp nhìn hắn, sau một hồi mới nói:

– Thiên Tú đi Thiên Sơn gặp mẫu thân của nàng, chỉ sợ… Sợ không kịp về gặp ngươi lần cuối.

Tường Toản ánh mắt nhạt đi trong chớp mắt, tay nặng nề mà rơi xuống trên giường, cái ngân liên kia chảy xuống mặt đất, không phát ra một tiếng vang.

Sầm Ngu đại hãn lắc đầu lại thở dài, đi ra khỏi lều.

Sau nửa canh giờ, trong trướng vang lên tiếng A Bố Tha bi thương la khóc:

– Tường Toản tướng quân…

Một đời đại tướng Hồ tộc, bị chết uất ức không cam lòng như thế.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn khố đệ tử
Tác giả Hắc Oa
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 01/10/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hắc Oa

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi