Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv1.com
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Điệp vụ lột trần » Phần 20

Điệp vụ lột trần - Tác giả Hùng Sơn

Phần 20

Cả Na và Nụ dều không ngờ được cô Anna và bà Hồng cho dẹp sòng bài một cách bất ngờ như vậy. Hôm đó hai người rủ nhau đi chơi. Khi về, bà Hồng mệt ngất ngư, ngủ như chết, mãi tới chiều hôm sau mới bò dậy được. Na được cô Anna cho lên chơi ké, nàng hốt được một mẻ to. Lẽ dĩ nhiên cô Anna cũng có ăn, nhưng làm sao lấn lướt được Na. Na biết chắc cô Anna cho Na lên chơi là rình coi mắn nàng chơi ra sao để học. Nhưng cỡ cô ấy làm sao biết được những mánh lới quốc tế này.

Số tiền hôm đó Na ăn bài, có thể mua được ba cái xe cyclo cho Việt chứ đừng nói gì là một cái. Đó là chưa kể tiền từ hôm dậy bà Hồng chặt đứt eô Anna tới nay, sổ tiền này cũng khá bộn, vì bà Hồng đã giữ đúng lời hứa chia cho nàng một phần tư số tiền bà kiếm được. Na đã cho tất cả số tiền khổng lồ đó vô cái hũ chôn sau nhà.

Nhưng bây giờ sòng bài dẹp rồi, nàng lo vô cùng. Na đã theo đúng kế hoạch vừa ỉ ôi, vừa đút tìên cho cô Anna đem những người của đội đặc công vô Hải Quân, và kết qủa cũng khá khá. Cho tới hôm nay là 5 người rồi, Bà Hồng cũng giúp nàng được 3 người nữa, tổng cộng là 8. Còn Nụ không biết nhờ ai đem được 2 người, như thế tất cả cũng gần được một tiểu đội. Nếu nhét được hơn hai chục người nữa là thành công.

Vậy mà bây giờ cả Na và Nụ không biết phải làm sao, nàng phải làm báo cáo xin chỉ thi khẩn cấp và tối nay hẹn nhau họp ở nhà Đạm để duyệt lại tình hình.

Ăn uống, dọn dẹp xong, Nụ dỗ em đi ngử êm thắm rồi cùng Na tới điểm hẹn. Nụ gõ cửa ba tiếng nhanh, hai tiếng chậm làm mật hiệu. Đạm ra mở cửa ngay. Trong nhà đã có 5 người ngồi đó từ hồi nào rồi, thấy Nụ và Na vô, mọi người tươi cười mởi ngồi. Người đàn ông tóc muối tiêu, đeo kiếng lão hắng giọng nói:

– Bây giờ dông đủ, chúng ta có thể vào thẳng vấn đề. Tôi vừa được tin của đồng chí Nụ nên phải tới đấy ngay. Theo như báo eáo, sòng bài mà chúng ta tiếp tay gây dựng được trong cư xá sĩ quan Hải Quân nay đã bị dẹp bỏ, công tác đang tiến hành một cách thuận lợi bỗng bị ngưng trệ. Tuy nhiên, để mọi người cùng thấu triệt vấn dề. Tôi dề nghi đồng chí Nụ trình bầy mọi diễn tiến và trở ngại để chúng ta cùng giải quyết.

Nụ sửa lại thế ngồi, hắng giọng nói:

– Kính thưa đồng chí Thưựng tá, lợi dụng nhà tên Thiếu tá Tmh Báo Nguy đang phục vụ tại Trung Ương Phản Tmh Báo Hải Quân, chúng tôi đã nghiên cứu kỹ đia điển này để thiết lập Bòng bài, lợi điểm là không bị ai làm khó dễ được. Đồng thời cán bộ nàm vùng của ta đang hoạt động tại cư xá sĩ quan Hải Quân này tuyển chọn người làm chủ sòng bài. Công tác tiến triển rất khả quan vì chúng ta may mắn nắm được hai nhân vật có thế lực trong cư xá, đó là con nhỏ Anna, em vợ của tên Thiếu tá Tmh Báo Nguy, đang cư ngụ ngay trong căn nhà đó. Người thứ nhì quan trọng hơn, đó là vợ của tên tướng Hải Quân vừa được thăng chức. Giai đoạn đầu chúng tôi huấn luyện cho con bé Anna làm chủ động, kế đó đun mụ vợ của tên tướng nọ lên sát phạt thẳng tay con nhỏ Anna. Con nhỏ này thua cháy túi, lúc bấy giờ chúng tôi mới tung tiền ra dụ y thi đưa những cán bộ đặc công của chúng ta vô binh chủng Hải Quân như các đồng chí đã biết. Vì bị mụ vợ tên tướng Hải Quân ăn hết tiền nên con nhỏ Anna nợ ngập đầu ngập cổ, y thi tìm đủ mọi cách để làm tiền. Nó lại là người rất dâm đãng, có sắc đẹp và giao thiệp rất rộng. Trong số những người con nhỏ này giao du, có nhiều nhân vật cao cấp trong ngành tuyển mộ, từ đó chúng tôi đã đút tiền để cho y thị đưa các cán bộ đặc công của chúng ta vô Hải Quân một cách dễ dàng. Chỉ trong vòng chưa đầy hai tuần lễ, một tay y thị đưa được 5 cán bộ đặc công vô Hải Quân, và nếu sòng bài không bị ngưng, theo đà tiến triển này, chúng tôi dám chắc chỉ trong vòng hai tháng nữa, bao nhiêu cán bộ đặc công của chúng ta sẽ được đun hết vô binh chủng này.

Ngoài ra, vợ tên tướng Hải Quân cũng giúp chúng ta đưa được 3 cán bộ đặc công nữa vô binh chủng này, để trả ơn cho cán bộ ta huấn luyện y thị cách chơi bài lận cao tay hơn con nhỏ Anna. Tuy nhiên, chúng tôi không thể ép con mụ này làm nhiều hơn nữa vì sợ bị lộ. Với y thi, chúng tôi chỉ dùng như một vũ khí lột sạch túi con nhỏ Anna thôi.

Khi sòng bài bị dẹp, chúng tôi đã tlm mọi phương pháp khác nhưng không có hiệu quả, chỉ có một đường dây nữa là tên hạ sĩ bí thư làm việc ở phòng tuyển mộ, bị tôi mê hoặc cũng nhét thêm cho ta 2 cán bộ, tuy nhiên không thể nào thêm được nữa.

Bây giờ xin đồng chí Thượng tá cho chỉ thị.

– Vậy sau khi sòng bài bị dẹp, đồng chí có thử hỏi con bé Anna còn muốn đưa cán bộ của ta vào Hải Quân nữa hay không?

– Dạ, thưa đồng chí Thượng tá, tôi có dọ hỏi như vậy. Nhưng không hiểu sao, bỗng dưng con nhỏ này đòi một số tiền cao kinh khủng, hơn nữa y thi nói nửa đùa nửa thật nên tôi không dám hỏi tới nữa.

Tên Thưựng tá gật gù:

– Đó chúng ta phải nglâlg ngay ở chỗ đó để nghiên cứu thêm, tôi thấy tình trạng chưa có gì tuyệt vọng đâu. Thêm tiền, không thành vấn đề. Chúng ta có thể tiêu cả chục triệu vô công tác này cũng không sao, nhưng mà làm thế nào để tiêu mà không bị nghi ngờ mới được. Còn một chi tiết nữa tôi cũng mới vừa được biết. Đồng chí Thành trình bầy cho các đồng chí ở đây thông suốt đi.

Người được gọi là Thành dạ nho nhỏ một tiếng rồi nói:

– Thưa đồng chí Thượng tá, được lệnh, chúng tôi đã bám sát mục tiêu và khám phá ra mụ vợ tên tướng Hải Quân ấy eùng với con nhỏ em vợ tên Thiếu tá Phản Tmh Báo Nguy tổ chức sòng bài lưu động khắp miền Chợ Lớh, dân đánh bài báy giờ toàn là đám thương gia giầu có Họ đánh rất lớn, có khi tới bạc triệu. Cán bộ ta đã trà trộn trong sòng bài và được biết người thắng lớn vẫn là con mụ vợ tên tướng Hải Quân, bởi vì y thị đã đưực cán bộ ta dậy chơi lận hết mức rồi, khó ai qua mặt được con mụ này. Còn con nhỏ em vợ tên Thiếu tá Phản Tmh Báo Nguy có lúc ãn, có lúc thua, không đáng gì, nhưng mà hình như y thị vô đây chĩ cốt để đẽo tiền mấy anh hảo ngọt thôi. Chúng tôi vẫn cho người bám sát sòng bài, cán bộ ta cũng chưa dám trổ mòi gì vì còn chờ lệnh Chúng tôi cũng khám phá ra một tên trẻ tuổi là tình nhân của mụ vợ tên tướng, tên này đồng thời cũng lại lăng nhăng với con em vợ tên Thiếu tá Phản Tình Báo Nguy luôn, hình như con vợ tên tướng không biết gì, chỉ có một điều hành tung tên này không biết đâu mà mò. Chỉ biết hắn được mụ vợ tên tướng mướn một căn nhà rất sang trọng trong làng Đại Học Thủ Đức để lén lút với nhau.

– Tốt, tốt, như vậy là chúng ta đã nắm vững tình hình rồi. Theo tôi thấy, giờ đây con nhỏ em vợ tên Thiếu tá Phản Tình Báo Nguy không thèm tiền của ta nữa, vì chúng ta chi không thấm tháp vào đâu, so với đồng tiền ra vào trong sòng bài mới này. Thứ hai, giờ đây y thị không còn túng thiếu như trước nữa nên không thèm làm nhưng chuyện nhờ cậy khó khăn. Bây giờ chúng ta phải làm sao cho nó cần tiền như trước mới lợi dụng chỗ quen biết của nó được. Còn thằng tình nhân của hai đứa đó không cần thiết đặt trọng tâm vô đó, chúng nó có tiền rửng mỡ ăn vụng thôi. Đồng chí nào có ý kiến gì không?

Một người trẻ tuổi ở cuối bàn nói:

– Thưa đồng chí Thượng tá, chúng ta đã có cán bộ trong sòng bài mới này rồi, tại sao không cho bổn cũ soạn lại, làm cho con nhỏ Anna cháy túi một lần nữa…

Tên Thành nói ngay:

– Cái kế đó khó thành công, vì như tôi đã nói lúc nãy, con bé Anna vô trong sòng bài không còn với mục đích đánh bài nữa. Nó vô đây đục đẽo mấy thàng nhà giầu thôi.

Còn con mụ vợ tên tướng Hải Quân thì sao?

– Bây giờ kỹ thuật chơi bài lận của ta mụ đã biết hết rồi, không dễ gì lột tiền của mụ đó được.

Từ nãy tới giờ Na vấn ngồi yên, bây giờ nàng mới lên tiếng:

– Chúng ta có thể dùng cán bộ giả dạng thương gia tới chơi bài, rồi thương lượng với con nhỏ Anna bằng một số tiền thực lớn không?

Tên Thượng tá quay qua hỏi Na:

– Thương lượng như thế nào cho hợp lý?

– Thưa đồng chí Thượng tá, chúng ta có thể làm một nẻ thực lớn thì có thể chi một số tiền thực to, có thể làm cho con nhỏ Anna tối mắt. Nếu nó nhận lời, chúng ta không mất công đi từng bước ột nữa mà đẩy một lần cả dội đặc công vô Hải Quân luôn.

– Lấy lý do gì cho hợp lý để nói chĩ một thương gia mà có tới trên hai mươi người cần đầu quân đây.

– Thưa đồng chí Thượng tá, theo tôi biết, trong Chợ Lớn có rất nhiều bang hội, chúng ta có thể nào mạo danh một bang hội được không?

Tên Thượng tá gật gừ, hỏi:

– Các đồng chí nghĩ sao?

Đạm lên tiếng:

– Thưa đồng chí Thượng tá, tôi nghĩ có thể được, nhưng đừng mạo danh một bang hội, mà chúng ta hãy để cho cán bộ giả dạng thương gia Chợ Lớll thương lượng như người đi làm áp phe, người này nói là quen biết nhiều các thương gia có con cái trốn quân dịch, nay muốn đưa vô Hải Quân để làm lính kiểng, số lượllg tồng cộng nhiều nơi có thể lên tới trên 20 người. Như thế chúng ta có lý do tung ra một số tiền lớn.

– Ý kiến hay, có thể chấp thuận được. Các đồng chí nghĩ sao?

Mọi người đều tán thành giải pháp đó. Tên Thượng tá nhìn Nụ, nói:

– Như vậy là xong, bây giờ đồng chí Nụ không còn phải lo nữa, nhưng có một công tác khác là đồng chí hãy bám sát tên Hạ sĩ trong phòng tuyển mộ để biết rõ tình hình tuyển lính của chúng như thế nào, và nếu có thể được theo dõi danh sách những người của ta tiến triển ra sao. Còn eác đồng chí nữ cán bộ đang nằm vùng trong cư xá sĩ quan Hải Quân có hai công tác phải thi hành, đó là tiếp nhận chất nổ giấu ngay trong nhà các sĩ quan Nguy ở đó, như vậy không ai ngờ được, và rất dễ dàng chuyển cho các cán bộ đặc công của chúng ta lên các chiến hạm, vì khi chất nổ đã lọt được vô trong khu vực Hải Quân rồi, không còn ai kiểm soát nữa. Công tác thứ hai là chờ đúng ngày giờ các eán bộ đặc công phá hủy chiến hạm, eác đồng chí cho nổi lửa đốt cư xá này thành than luôn. Có thể tôi sẽ cho lệnh đết cư xá này trước vài tiếng đồng hồ, sau đó mới cho đội đặc công làm nổ các chiến hạm. Hành động này sẽ có tác dụng làm hàng ngữ sĩ quan trên eác chiến hạm lo lắng cho gia đình mà không để ý gì tới eông việc phòng vệ chiến hạm nữa. Như vậy đội đặc công dễ ra tay hơn, công tác này cũng gây được tiếng vang rất lớn. Sau khi đốt cư xá rồi, các đồng chí rút vô mật khu ngay dể bảo vệ lực lượng, bởi vì thế nào tụi Phản Tình Báo Nguy cũng kiếm ra tung tích các đồng chí. Do đó, chúnh ta phải đi trước chúng một bước. Vấn đề tiền để mua chuộc con bé Anna có thể tiêu bao nhiêu cũng được, không hạn chê, nhưng phải cẩn thận làm sao cho hợp lý mới không bị lộ. Công tác này giao cho đồng chí Đạm thi hành. Các đồng chí đã nhất trí chưa. Ai còn thắc mắc gì xin cho biết ngay để chúng ta giải quyết liền, vì sau đây, chúng tôi phải trở về mật khu ngay.

Đạm dơ tay hỏi:

– Thưa đồng chí Thượng tá, vấn đề tiền chúng tôi lấy ở đâu?

– Được rồi, bây giờ đồng chí Na và đồng chí Nụ trở về nhiệm sở đi. Các đồng chí sắn sàng để hành động, tôi nghĩ thời gian không còn bao lâu nữa đâu.

Na và Nụ đứng thẳng người đưa tay chào rồi ra về ngay. Chờ cho hai người đi khỏi, tên Thượng tá mới quay qua Đạm nói:

– Đồng chí Đạm muốn bao nhiêu tiền cứ tới nhà đồng chí Danh lấy.

Quay qua người đàn ông ngồi bên cạnh, tên Thượng tá hỏi:

– Đồng chí Danh, công tác của đồng chí thế nào rồi?

Người đàn ông vừa được hỏi trả lời ngay:

– Kính thưa đồng chí Thượng tá, tôi đã điều nghiên rất kỹ mục tiêu, bây giờ chỉ chờ lệnh là có thể hành động ngay.

– Tốt, đồng chí điều nghiên được mấy mục tiêu?

– Thưa có cả chục cái, nhưng chỉ cần một hai cái lớn nhất chúng ta cũng có thể kiếm cả chục triệu rồi, không cần nhiều.

– Tốt, như vậy tôi ra lệnh cho đồng chí hành động ngay. Bằng mọi eách phải cung ứng đủ cho đồng chí Đạm, chĩ có điều phải giữ kín tung tích, đừng để cho tụi Ngụy nó ngửi thấy mùi cán bộ của ta hành động. Cứ đổ lên đầu tụi du đãng hay băng đảng cướp nào đó càng hay. Cũng vì vậy, nếu bất cứ một người nào nhận diện được cán bộ của ta là phải giết ngay, không được nương tay. Tất cả eác đồng chí đã nhất trí nhiệm vụ của mình chưa, còn ai thắn mắc gì nữa không?

Thấy mọi người im lặng, Tên Thưựng tá đứng dậy:

– Nếu không còn gì nữa, tôi phải trở về mật khu ngay, không thể ở dây lâu hơn được. Cuộc họp coi như chấm dứt.

Mọi người tiễn y ra về, ai trở về nhà nấy lo phận sự của mình. Danh lững thững ra gốc cây gần đó, leo lên chiếc Taxi cũ kỹ của mình lái thẳng về nhà Tư Gà Mổ. Y gõ cửa 9 tiếng liên tụe, Tư Gà Mổ ra mở cửa ngay:

– Đi đâu giờ này khuya quá vậy anh Danh.

– Kiếm mày có chút chuyện gấp đó mà.

– Dữ vậy sao, vô nhà đi.

Danh lách vô cửa thực nhanh, di thẳng vô trong phòng khách, y chờ cho Tư Gà Mổ ngồi xuống đàng hoàng mới nói:

– Tao được lệnh đánh lớn rồi, mày thấy nhà nào ngon lành nhất, điều nghiên làm một cú cho đẹp coi.

Tư Gà Mổ cười hì hì:

– Xong ngay, nhà thằng chệt họ Mã trên đường Khổng Tử chứ còn làm gì có đám nào dễ ăn hơn nữa. Nhưng căn nhà nó 7 từng, cũng có khoảng gần 30 chục người ở. Tiền nó để ở lầu 5, trong ba cái tủ sắt lớn, còn vàng bạc và eác quí kim khác trên lầu 6, trong phòng ngủ của vợ chồng nó. Nếu muốn đánh nhà thằng này…

Chúng ta cũng phải có ít nhất một tiểu đội mới chắc ăn. Tụi mình có ba đứa làm ăn gì được.

Danh mỉm cười:

– Mày đừng lo chuyện đó, hiện nay mình có hơn 20 cán bộ đặc công đang chờ đăng lính Hải Quân, trước khi chúng nó đi, mình mượn tụi nó làm một chuyến có khó gì đâu Nhưng mày phải vẽ bản đồ đàng hoàng, phòng nào ra phòng nấy mới được.

– Bản đồ có sắn rồi, danh sách từng đứa trong nhà còn có, há chi ba cái bản đồ lẻ tẻ đó.

Làm sao mày có?

– Tao cặp với con nhỏ người ở cho thằng cháu lão chủ từ lâu, nên dò hỏi rất kỹ về tụi nó.

Như vậy là nó biết mặt mày rồi còn gì.

– Hơi đâu mà lo chứ, ăn hàng xong tặng em một viên kẹo đồng là yên chứ gì.

Danh gật gừ:

– Nếu mày tính được như vậy còn gì bằng nữa.

Tư Gà Mổ cười ha hả:

– Có gì mà tính không được chứ.

Danh gật gừ hỏi:

– Như vậy ngày mai đánh được chưa?

– Có gì mà không được?

Mày nghĩ giờ nào tiện nhất?

Tư Gà Mổ nói ngay:

– Tao đã tính trước rồi, nhất đinh Phải đánh vào giữa lúc chúng đang ăn cơnl tốỉ, bởi vì gia đình này có tục lệ phải ăn chung với nhau, khi ấy mọi ngư’ời tụ tập. Lại phòng ăn, chúng mình tới đúng lúc đó là tóm trọn ổ từ thằng già tới thằng trẻ, không sót một mống.

– Phòng ăn ở đâu?

– Ngay lầu hai.

– Mấy giờ chúng bắt đầu ăn cơm tối.

– Khoảng 7 giờ tối, khi nào trễ lắm 7 giờ rưỡi là cùng.

– Chúng ăn chừng bao lâu.

Tao nghĩ một tiếng hoặc sớm hơn.

– Nếu vậy đúng 7 giờ rưỡi tụi mình đột nhập vô nhà nó. Cho hẳn nửa tiểu đội giữ cửa ở nhà dưới, còn bao nhiêu ùa lên hết lầu hai, trói tất cả chúng nó lại, trong khi đó cử nỗi lầu 2 eán bộ khám xét, nếu còn đứa nào không xuống ăn cơm lôi xuống lầu 2 luôn cho tiện việc canh gác. Tao Bẽ dẫn thàng chủ nhà lên lầu 5 với mấy anh em lấy tiền, mày dẫn con vợ lên lầu 6 lấy vàng bạc. Sau khi xong việc, đem ti~n và vàng bạc xuống nhà dưới chuồn ngay. Những cán bộ còn lại rút từ tử, chỉ để lại một tổ 3 người canh chừng tụi nó, độ nửa tiếng sau, toán sau cùng mới rút. Chỉ có điều lúc mới vô làm thế nào cho mọi người không chú ý vì chúng mình đông quá, và lại trời chưa tốỉ hẳn nữa.

– Mày không lo chuyện đó, nhà thàng này có một cái vườn phía trước, eứ cho một chiếc xe hàng chạy thẳng vô sân, ở ngoài đường không ai thấy tụi mình đâu. Hơn nữa, phía sau nhà là kho hàng, lúc ban ngày cũng có nhiều xe ra vô nên chúng mình có tới người đi đường cũng tưởng là có người tới lấy hàng trễ thôi.

– Như vậy là nhất rồi, chúng ta sẽ đi một xe lớn, hai xe nhỏ. Xe lớn chở quân tới trước, ùa vô nhà bắt giữ mọi người liền. Hai xe nhỏ đậu ngoài đường yển trợ, khoảng 15 phút sau một xe nhỏ chạy vô để sẵn sàng chuyển tiền và vàng bạc đi. Còn xe nhỏ thứ hai khi thấy xe lớn chạy ra thì từ từ chậy vô để đón tổ sau eùng đào tẩu. Để cho chắc ăn, chúng mình cũng để vài cán bộ đặc công đi xe Honda đậu dọc theo lề đường gần đó, cứ hai người một xe với đầy đủ vũ khí chiến đấu, nếu có trở ngại phải đánh tới cùng bảo vệ anh em rút. Như vậy dù cho có bại lộ chúng ta cũng có đủ thì giờ rút lui. Tao nói thực với mày, với lực lượng này mình có thể đánh thẳng vô Tòa Đại Sứ Mỹ cũng đéo sợ chớ gì đi ăn eướp nhà thằng Ba Tầu này.

Cả hai khoái trí cười ha hả, Tư Gà Mổ ghé sát tai Danh nói nho nhỏ:

– Thằng chủ nhà có mấy đứa con gái mũm mĩm không chịu được đó nhe mày. Nhân vụ này, tụi mình cũng cho anh em giải quyết vấn dề sinh lý một chút chứ.

Có hại gì đâu.

Danh gật đầu:

– Nếu vậy sau khi trói mọi người lại rồi, chúng ta lùa đám đàn ông lên lầu 7 cho an toàn, còn giữ tụi đàn bà con gái lại phòng ăn, chúng nó có mấy đứa thì để lại mấy cán bộ, toán này thỏa mãn rồi lên gác tụi đàn ông cho toán khác xuống hành lạc, cứ như thế, ăn cho đồng, chia cho đủ, mọi người cùng hả hê hết. Trong khi đó công tác cướp tiền và nữ trang vẫn phải thi hành trước nhất. Toán này chĩ được xuống hành lạc với mấy con nhỏ đó sau khi đã hoàn tất nhiệm vụ. Có một điều dù muốn làm gì đi chăng nữa, không có ai được phép tháo mặt nạ và bỏ bao tay ra, vì như vậy sẽ bi nhận diện ngay, không trước thì sau cũng bị bắt. Phải cho các eán bộ chúng ta biết là chúng mình đi ăn cướp dưới danh nghĩa Đảng Đầu Lâu Máu chứ không phải Đảng Cộng Sản, ai để điều này tiết lộ ra sẽ bị xử tử ngay.

Tư Gà Mổ hỏi nhỏ:

– Các đồng chí trên Trung ương có biết điều này không?

– Đó là kế hoạch của Trung ương dề ra, chứ tao có mọc ba đầu sáu tay cũng không dám dùng cán bộ đặc công đi ăn cướp.

Tư Gà Mổ hơi ngạc nhiên:

– Kế hoạch này có thật sao?

– Chứ còn gì nữa, thực ra đây là một trận tuyến dương đông kích tây. Chúng mình sẽ giả kẻ cướp làm náo loạn hậu phương địch, đồng thời dùng tiền cướp được để nuôi quân. Cả hai điều trên đều quan trọng, vì chúng ta cần những số tiền lớn cho các công tác tình báo trong lòng địch. Thứ hai, khi hậu phương đich bất ổn vì những vụ cướp bóc quy mô như thế này, chúng sẽ phải lập ra những Uy Ban Bài Trừ Tệ Đoan Xã Hội mà làm giảm đi tiềm lực chiến đấu ở tiền tuyến.

Tư Gà Mổ nghe xong, khoái trí cười hì hì:

– Như vậy là chúng ta ăn cướp thực sự chứ có phải giả làm kẻ eướp đâu.

Danh cười hành hạch:

– Thì như vậy rồi, chứ không lý ai lại tự nhận mình đi ăn cướp bao giờ. Thôi khuya rồi, tao đi về. Chiều mai chúng mình tụ họp mọi người lại họe tập kế hoạch trước khi ra quân.

Tư Gà Mổ đưa Danh ra về, trong bụng vui như mở hội. Y nghĩ tới vụ eướp ngày mai, thế nào cũng phải thủ một mớ và chọn con bé nào xinh nhất vầy vò cho đã mới được. Từ ngày xâm nhập miền Nam nằm vùng tới nay, bây giờ mới được giao một công tác như ý. Tư Gà Mổ vẫn biết có loại eông tác này từ lâu, nhưng là do một đội quân đặc biệt đảm trách chứ chưa bao giờ được phổ biến tập thể và tổng quát như lần này. Chắc chắn với chiến thuật mới, phe Nguy có tài thánh cũng ngắc ngư, ngày giải phóng miền Nam phải tới. Tư Gà Mổ chui vô mùng ngử, y không sao nhắm mắt được, cứ nghĩ tới đường lối mới của Đảng lại sướng run người mà trần trọc mãi, cho tới khi thiếp đi lúc nào không hay…

Cả tuần lễ nay, eác cơ quan Cảnh Sát điên lên vì những vụ cướp táo bạo và quy mô của đảng cướp Đầu Lâu Máu, cái đám du đãng này từ trước tới nay chỉ là mấy thằng nhô con ăn cắp vặt hoặc cướp giựt, hay quá lắm là lẻn vô nhà người ta bê đi vài món đồ, chứ chưa bao giờ tụ tập tới cả chục đứa đánh cướp như một trận giặc thế này.

Bây giờ chúng có cả súng ống hẳn hoi và hành động thật man rợ. Những nạn nhân của chúng là những đại thương gia trong Chợ Lớn chứ không phải những người nghèo như trước nữa. Đám này giết người thẳng tay và không có lần nào đàn bà con gái trong nhà khỏi bị chúng thay phiên nhau hãm hiếp. Mặc dù báo chí không được phép đăng tải những vụ cướp này cho dân chúng biết, nhưng trong giới thương gia đã náo loạn và vô cùng sợ hãi, không biết ngày nào tới phiên mình. Họ không còn tin tưởng vào sự bảo vệ của luật pháp nữa, nhiều nhóm thương gia đã tự mướn người bảo vệ gia đình cũng như tài sản của mình. Tuy nhiên, nhiều Bang Hội trong Chợ Lớn đã đặt vấn dề với chính quyền địa phương và cho tới hôm nay, hầu như tất cả các cơ quan tình báo trong Biệt Khu Thủ Đô bắt buộc phải nhập cuộc.

Trung ương Phản Iình Báo Hải Quân cũng phải tham gia, Đại Tá Hai tấp tểnh đi họp lu bù với đủ mọi cấp mọi cơ quan. Tuy nhiên, lần nào cung như lần ấy, ông chỉ ngậm miệng nghe mà không có ý kiến gì. Các đồng nghiệp khác có dịp Phô trương thanh thế, cũng như ý kiến của họ với những viên chức cao cấp chính quyền để lấy điểm. Đại Tá Hai thấy thương hại cho họ, những chương trình, những kế hoạch như vậy thực vô ích. Ông đã biết những kẻ chủ mưu các vụ cướp bóc này, nhưng không dám hé miệng, trong thâm tâal ông cũng đau xót cho các nạn nhân của chúng lắm, nhất là đám đàn bà con gái bị chúng hãm hiếp. Nhưng nếu bây giờ dẹp đám này đi, Điệp Vụ Lột Trần sẽ bể ngay, và chắc chắn chẳng bao giờ lần mò ra chúng nữa.

Theo như kế hoạch của ông, phải để chúng đánh cướp nhiều hơn nữa mới có đủ tiền chi phí cho công tác chúng đang theo đuổi, và như thế mới có thể nắm trọn tổ chức của chúng được. Ông đã suy nghĩ thực kỹ, đã có lần ông muốn lên trình thượng cấp ngay những sự hiểu biết của mình, nhưng lại thôi, vì hơn ai hết, ông biết khi nói ra rồi, thế nào ông cũng phải bắt hết đám đó ngay, không cần tới sự lợi hại trong kế hoạch Unh báo chiến thuật hay chiến lược gì hết. Đối với những nhân viên chính phủ đương thời, ai còn lạ gì đám Chợ Lứn muốn mua đứt lúc nào là không được. Từ trước tới nay, ông cũng đã luồn cúi nịnh bợ đã nhiều, nhưng lần này không thế nào bán đứng những thuộc hạ đang vào sinh ra tử trong lòng địch được. Mai mốt này, có thể ông sẽ bị khiển trách, nhưng thà như vậy, vì linh tính cho ông ngửi thấy mùi máu của các chiến hữu sẽ loang trên biển cả ngập trùng dương, nếu lần này ông yếu lòng và chỉ vì một chút lợi cho bản thân là có thể làm hư đại cuộc.

Ông nghĩ tới Việt, ngày mà ông ngắm nghía anh chàng Thượng Sĩ công tử bột trong phòng và đề nghị vai trò đạp xe cyclo lại thấy buồn cười. Mặt y cứ nghệt ra…

Vậy mà bây giờ lại được việc. Kể cũng phải phục thằng nhỏ ma lanh này. Có lẽ y có eái số đào hoa thực, chẳng vậy mà trong tất cả các báo cáo của những nhân viên khác gửi về, phần lớn là nói về những vụ y lăng nhăng với hết người này tới người kia. Ông Đại Tá già phụ tá ông đã nhiều lần đòi rút y về, nhốt lại. Nhưng ông lại làm ngược lại ý người phụ tá khó tính này. Chính Việt cũng không biết nhiều khi chàng được ông tiếp tay để chàng có thể lang bang với hết người này tới người kia. Thậm chí cả nữ nhân viên của sở ông cũng đẩy vô lòng Việt để chàng dẫn vô phòng ngủ khơi khơi mà không ai biết.

Thấm thoát đã hơn nửa năm rồi, từ ngày nhận được nguồn tin và thành lập hồ sơ Điệp Vụ Lột Trần, bây giờ có lẽ phải là ngày kết thúc chứ không thể để lâu hơn được. Bức thư của nguồn tin từ trong mật khu gửi ra cho biết: Giờ N đã tới và Trung ƯƠng Phản Tình Báo Hải Quân phải đi trước đinh quân một bước, mặc dù chính điệp viên xân nhập của Trung ương Phản Tình Báo Hải Quân đang hoạt động ngay trong mật khu cũng không biết chuyện gì sắp xẩy ra, nhưng phần hành của người này được biết chuyện gì đó đang nhắm vào binh chủng Hải Quân sẽ lên tới cao độ, nội trong tuần này.

Nhưng Đại Tá Hai đã nắm được tất cả, và ông nhất định phải hết một mẻ trọn ổ, nhất là phải chấm dứt cái công tác mà từ tnlớc tới nay ông giao cho chú Thượng Sĩ công tử của sở. Hinh như y bắt đầu đi hơi quá chớn rồi thì phải, đành rằng vì công vụ, nhưng vung vít như vậy e cũng hơi quá đáng. Trong khi đó, những nhân viên khác đang phải hy sinh tới cả mạng sống trong điệp vụ này, như trườhg hợp của Kỳ, ông đã khổ tâm không ít, tự nhiên ông thấy mình có tội với những gì đã làm trong việc Kỳ phải hy sinh mạng sống, anh ta đã chết chính vì những báo cáo độc đáo của mình. Ngày Kỳ được gửi vô mật khu Việt cộng học khoá đặc công, một chiếc máy truyền tin được gắn vô hai móng tay giả của Kỳ, anh ta đã dùng cái máy đó truyền tin tức bằng những ám hiệu đặc biệt về Trung ương Phản Tình Báo Hải Quân. Hôm nhận được tin Kỳ cho biết, có một tên Đại Tướng từ ngoài bắe vô tham quan khu huấn luyện đặc công Kỳ đang thụ huấn, tên tướng này đi cùng với một ban tham mưa cao cấp nhất từ trước tới nay. Khi Đại Tá Hai trình sự việc với thượng cấp và dề nghi một cuộc hành quân khẩn cấp để tiêu giệt hoặe bắt sống toàn bộ ban tham mưu này, vì theo những nguồn tin liên hệ, Cộng quân hình như đang có âm mưu biến cuộc chiến du kích thành trận đia chiến, và kế hoạch chắc chắn phải nằm trong tay tên Đại Tướng kia.

Nhưng đau đớn thay, thượng cấp đã không cho mở cuộc hành quân như lời đề nghị mà đã xử dụng Pháo Đài Bay B. 52 dập nát Trung Tân Huấn Luyện của địch, thế là Kỳ phải hy sinh, và có lẽ lúc đếm xác, người ta đã kể luôn cả xác Kỳ vô tổng số địch tử thương! Đại tá Hai thấy ngán ngẫm cho cách hành binh của những anh con nhà giầu. Đã mấy bữa nay ông mất ăn, mất ngủ vì cái chết của Kỳ. Đành ràng hy sinh tánh mạng để bảo vệ tổ quốc là một vinh dự của người quân nhân, nhất là sự hy sinh của một điệp viên xâm nhập lại càng dễ dành hơn bất cứ quân nhân nào khác. Tuy nhiên, ít nhất những sự hy sinh như thế phải được chính bản thân người quân nhân quyết đinh, hoặc biết là mình đang sắn sàng hy sinh cho tổ quốe, chứ còn trường hợp của Kỳ, phải nói là anh ta bi lừa bịp thì đúng hơn. Sau trận đánh với vũ khí tối tân khủng khiếp này, Đại tá Hai đã được thượng cấp tin tưởng và khâm phục hơn bất cứ vi chỉ huy tình báo nào khác. Người ta đã tìm được xác tên Đại Tướng Việt Cộng cùng toàn thể bộ tham mưu của chúng chết thê thảm vì sức ép của bom trên Pháo Đài Bay B. 52 dội xuống. Người ta cũng phát giác kế hoạch tổng tấn công bằng những đơn vị cấp sư đoàn và quân đoàn mà tên Đại Tướng này mang từ Bắe vô Nam. Như thế có nghĩa là kế hoạch của đich quân tử phương bắc đã hoàn toàn thất bại ngay từ trong trứng nước.

Điệp Vụ Lột Trần cũng thật là lý thú, vì chính đội đặc công được Việt Cộng cho xâm nhập vô Hải Quân để đánh chìm toàn bộ các chiến hạm lớn của ta, cũng nằm trong kế hoạch tổng tấn công này. Vừa rồi Trung ương Phản Tmh Báo Hải Quân đã cho hốt trọn ổ, không sót một tên nào, vì người tiếp tay với những cán bộ điệp báo xâm nhập của Việt cộng trong công tác này chính là nữ Đại úy Nguyễn thi Mỹ Lệ, biệt danh Anna, một sĩ quan xuất sắc của Trung ương Phản Tlnh Báo Hải Quân mà những cán bộ Việt Cộng nằm vùng trong cư xá sĩ quan Hải Quân đã khổ cang móe nối, huấn luyện và lợi dụng. Những điệp viên phương Bắc đâu có ngờ, cái bẫy đã được căng ra cho họ lùa hết các èán bộ đặe eông xâm nhập lọt ổ. Hơn thế nữa, những sĩ quan tình báo Việt cộng từ bắc xâm nhập vô nam, chuyến này cũng chung số phận với những cán bộ địa phương, lớp bi bắt, lớp tử thương hoặc tự sát.

Chiều nay tan sở, Đại Tá Hai lấy xe Jeep lái một mình ra bến tầu Hải Quân, ông cho xe chạy vô một cầu tầu. Đậu xe lại, thảnh thơi lấy cần câu ra câu cá. Ông nhìn những chiến hạm oai hùng nằm im lìm trong ánh sáng của những đèn mầu treo dọc theo con tầu như ngày Hội Hoa Đăng. Mấy chục năm quân ngữ trong Hải Quân, ông chưa bao giờ thấy hình ảnh những con tầu đẹp như đêm nay. Ông mĩm cười một mình, hãnh diện, tự nghĩ, mình còn ngồi đây, làm sao có ai đụng tới một mảnh sắt nhỏ của những con tầu này được, chứ đừng nói gì tới một kế hoạch đánh chìm toàn bộ hạm đội dễ như vậy được sao.

Một chiếc xe Quân Cảnh Hải Quân vừa chạy tới, định đậu lại hỏi giấy anh sĩ quan Hải Quân nào bê bối, mặc cả bộ quận phục trắng bóc thế kia mà ngồi bệt xuống đất câu cá tỉnh bơ giữa công chúng, coi thật chướng mắt. Nhưng viên Trung sĩ trưởng toán vội hích cùi trỏ vô anh tài xế nói thực mau:

– Chạy lẹ mày, đừng đụng vô thàng khứa này mà mang họa đó. Y ngồi đây là có chuyện lớn rồi chứ không phải chuyện chơi đâu. Vô phúc cho thằng nào lọt vô mắt xanh của khứa lão là bỏ mẹ.

— Hết —

Khi đọc xong truyện, làm ơn hãy bấm vào quảng cáo bất kỳ trước khi thoát khỏi website, cảm ơn các bạn rất nhiều.
Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Thông tin truyện
Tên truyện Điệp vụ lột trần
Tác giả Hùng Sơn
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện trinh thám
Ngày cập nhật 17/07/2021 03:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Hùng Sơn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi