Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex dài tập » Chú Hoàng » Phần 20

Chú Hoàng - Tác giả Why Not Me

Phần 20

Sáng hôm sau, vừa thức dậy là Bà Tư lại thích thú ôm ấp vuốt ve chú Hoàng làm chú lại « đòi » nữa. Lần này Bà Tư ngượng ngùng đề nghị được bú cặc chú, điều mà Bà chưa bao giờ thực hành ngay cả với chồng Bà, vì động tác đó nằm trong những rào cản giáo dục của Bà. Chỉ có một lần duy nhất Bà sững sờ nhìn trộm thấy một chị người làm bú cặc chồng chị ta đằng sau hè. Bà bị ám ảnh suốt… Bà yêu thương chú Hoàng lằm nên mới chấp nhận vượt qua cái rào cản đó. Bà lúng túng vụng về một lúc trước khi khám phá được cảm giác kỳ diệu khi ngậm một con cặc trong miệng, Bà thích thú vụng về bú đến khi chú Hoàng rên rỉ xịt khí sâu trong cuống họng của Bà. Bà nhắm mắt mà sung sướng hứng nhận.

Khi Bà Tư mất thì chú Hoàng bị sốc nặng nề. Đối với thằng con trai mới lớn thì Bà Tư vừa là ân nhân của gia đình vừa là thần tượng sáng choá! Người tình đầu tiên của chú đã để lại một chỗ trống khổng lồ mà đến bây giờ chú cũng không muốn tìm cách lấp đi. Chú không thể nào quên được cái ngày Bà Tư từ trần, Bà cho gọi chú vào phòng. Chú mếu máo nhìn gương mặt tiều tụy của Bà mà ứa nước mắt. Bà gượng cười nắm tay chú mà căn dặn… rồi Bà đỏ ửng hai gò má, biểu chú cho Bà được bú cặc chú lần cuối. Chú đâu có lòng dạ nào trong tình huống thê lương này, nhưng muốn chìu Bà nên Chú đứng sát lại bên giường mốc cu ra. Bà Tư cố nằm nghiêng qua bên để ngậm được con cặc yếu xìu vào miệng. Tuy đang đau buồn nhưng lạ lùng thay! Khi Bà bắt đầu bú thì rồi chú cũng nứng cặc… Bà Tư biết đây là lần cuối trong đời mình được ngậm một con cặc trong miệng nên Bà âu yếm trổ hết tài của mình để hưởng thụ. Bà bú như muốn nuốt trôi con cặc thằng con trai, tay Bà không ngớt vuốt ve hai hòn dái… Chú Hoàng phải vịn chặt vào thành giường để giữ thăng bằng khi đứng đó mà xuất khí vào miệng Bà. Chú run rẩy thiếu điều ngã quỵ xuống… Gương mặt Bà rạng rỡ hạnh phúc.

Bà không chịu nuốt, cứ giữ khí của chú trong miệng đến khi Bà nhắm mắt chiều hôm đó.

Chú Hoàng đau đớn, bỏ chạy vào rừng vắng để khóc cả buổi… Chú phải mất đi nhiều tháng trời mới lấy lại được thăng bằng và tiếp tục học đến nơi đến chốn như Bà Tư đã nhắn nhủ chú.

Chú Hoàng thẫn thờ vừa lái xe, vừa nhớ đến chuyện xưa. Chú thầm nghỉ, số phận của mình thật dính liền với gia đình này: Mình có được ngày hôm nay cũng nhờ có Bà Tư hỗ trợ, bão bộc… rồi đến cô Hương bỏ công ra dạy học cho mình. Cũng chính vì vậy mà mình chấp nhận quên mình để phục vụ cho gia đình này. Tạo hóa lại đẩy đưa mình bây giờ bị trói buộc một cách lạ kỳ vào con Vân, cô chủ nhỏ, con gái cô Hương, cháu ngoại của Bà Tư. Hình như ông Trời bắt mình cả đời phải phục vụ cho cả ba thế hệ của gia đình này để trả nợ hay sao?

Khi đến một khúc quanh có cái cầu băng qua một con suối thì chú Hoàng thắng gấp ngừng xe mà quay ra nói với cô Hương:

– Bà chủ, có vấn đề rồi, con suối đổ nước mạnh quá, tràn lên cây cầu rồi, xe qua không được đâu. Nguy lắm!

Cô Hương dậm chân:

– Làm sao bây giờ? Đêm lại xuống mau quá chừng.

Chú Hoàng cũng rối trí chưa biết phải làm sao. Cô Hương thở dài:

– Thôi thì mình ngừng đây ngồi chờ một lúc để xem tình thế có khả quan hơn không.

Hai người ngồi yên lặng, mỗi người theo đuổi một ý tưởng riêng. Mưa không có vẻ gì bớt mà còn tăng cường độ thêm. Tiếng mưa rầm rập lên mui xe thật đáng sợ.

Chú Hoàng chợt nghĩ đến con Vân, không biết bây giờ cô chủ nhỏ đang làm gì, chắc đang ngồi coi tivi mà ăn vặt trong phòng. Chú mỉm cười quên đi tình huống căng thẳng đang bao quanh mình. Chú biết con Vân hay ăn vặt, có đêm nó gọi điện thoại xuống phòng chú bắt chú phải chạy ra trung tâm mua cho nó gói xôi hay bịt chè, rồi nó lén chạy xuống nhà dưới để tiếp nhận từ tay chú. Những lúc đó nhìn nó cười hì hì cảm ơn chú thì chú Hoàng cũng đủ thấy mát dạ rồi, không tiếc công sức của mình.

Chú nhớ có lần, con Vân lấy món hàng xong thì mốc ra tờ giấy 20.000 Đưa cho chú rồi bắt chước nhái giọng Huế của chú thật hài hước:

– Nè, bo cho chú đó!

Nghĩ đến đó chú cười khan một tiếng làm cô Hương ngạc nhiên:

– Chú khùng hay sao mà cười như vậy, chú vô duyên thiệt!

Nói ra câu đó xong, cô Hương hối hận ngay, nàng lúng túng tiếp:

– Tôi nói bậy quá, chú đừng để ý. Cũng là vì tôi lo lắng, căng thẳng quá. Tôi xin lỗi chú.

Chú Hoàng mỉm cười:

– Dạ, tui hiểu.

Cô Hương cũng tự biết là mình dạo sau này hay dễ cáu kỉnh, nhiều lúc hơi quá lố, dễ làm phật lòng người khác… Nàng thở dài nhìn mông lung qua cửa kính mờ… Cô Hương cáu kỉnh vì nàng cảm nhận ông Hãi chồng nàng hình như càng ngày càng xa dần nàng. Hai vợ chồng ở với nhau cũng trên dưới 20 năm rồi chứ ít sao? Bây giờ mình cũng gần 40 tuổi rồi. Không biết có phải vì hai vợ chồng lo mải miết làm ăn kiếm tiền mà quên không quan tâm đến gia đình hay không mà dần dần hình như mối gắn bó không còn được sâu đậm nữa. Cách đây mấy tháng, cô Hương bất ngờ nhận ra là hai vợ chồng không có làm tình với nhau từ hơn cả tháng trời… Cô Hương bàng hoàng không ngờ là thời gian đã sang bằng đi một cách kinh khủng như vậy tình cảm sâu đậm giữa hai vợ chồng. Nàng đã cố gắng tìm cách hàn gắn lại những sứt mẻ, Nàng cũng ráng khơi lại ngọn lửa tình dục giữa hai vợ chồng nhưng nàng chỉ nhận được từ ông Hãi sự dửng dưng…

Cô Hương buồn lắm, nhưng nàng cũng tự nhận phần trách nhiệm của mình. Rồi nàng tiếp tục lăn xả vào công việc kinh doanh cho vơi đi nổi mất mát…

Nàng thầm nghỉ bây giờ hai vợ chồng chỉ cần chăm lo cho ba đứa con gái ăn học thành tài, bao nhiêu đó cũng mãn nguyện rồi. Khi nào chúng nó cao bay xa chạy rồi thì hãy tính sau!

Tuy là đi đến kết luận như vậy nhưng làm sao mà nàng không buồn cho được! Rồi từ đó nàng đâm ra cáu kỉnh, khó tính.

Đang suy nghỉ, chợt một tiếng rầm làm rung chuyển chiếc xe, cô Hương giật mình la lên:

– Chết rồi cái gì vậy chú Hoàng?

Chú Hoàng vội vã mở cửa xe nhảy xuống đường… để rối rít mở cửa sau mà hốt hoảng kêu cô Hương:

– Bà chủ, nguy rồi! Con suối đã thành sông rồi, kéo cây và đá cuồn cuộn… một thân cây vừa đập vào xe méo hết bánh xe rồi.

Cô Hương lo lằng hỏi:

– Vậy là sao?

Chú Hoàng hối nàng:

– Bà chủ phải rời xe ngay, nguy lắm. Không chần chờ nữa.

Cô Hương lấp bấp:

– Chú chờ tôi lấy cái dù…

Chú Hoàng hét lên trong cơn mưa:

– Điên rồi hay sao? Cái dù mẹ gì? Chạy thoát thân mau lên.

Rồi chú đưa tay nắm tay Cô Hương mà lôi ra khỏi xe.

Trong đêm tối bảo bùng cả hai khập khểnh chạy vào rừng. Chú Hoàng hét vào tai cô Hương để áp tiếng mưa:

– Hồi nẩy tui thấy có cái chòi trên sườn đồi. Mình phải chạy lên đó, ở đây cạnh dòng suối nguy lắm.

Cô Hương không còn là người đàn bà oai quyền nữa… mình mẩy ướt như chuột lột, đôi giày cao gót đắt tiền đã bị kẹt trong vũng bùn… cô Hương tất tả nắm tay chú Hoàng mà cố chạy để thoát thân. Nàng không quen nên té nhào mấy lần, may mà có chú Hoàng lực lưỡng vực nàng dậy. Cuối cùng cô Hương đuối sức quá quỵ xuống giữa đường, quần áo nhem nhuốc bùn đất, thở không ra hơi. Xung quanh dòng nước ào ạt một cách ghê sợ… Nàng thều thào:

– Tôi hết sức rồi… chịu thua thôi… chú chạy đi.

Không suy nghỉ, chú Hoàng cúi xuống, vực nàng lên lưng rồi chú cõng nàng mà chệnh choạng leo lên sườn đồi.

Căn chòi mà chú Hoàng thấy lờ mờ hồi nẩy trước khi đêm xuống thật ra chỉ là một cái chái mà những người thợ săn hay người làm rẫy cất lên để tránh mưa tránh nắng. Căn chòi hở trước hở sau, chỉ được có cái mài khá vững chắc.

Chú Hoàng đặt cô Hương xuống sàn gổ. May là trong một góc có sẵn đống củi khô. Chú Hoàng lật đật móc cái hộp quẹt ga trong túi ra mà nhúm lửa. Qua vài lần thì chú cũng thành công. Khi làn ánh sáng bập bùng tỏa ra, chú mừng rỡ quây lại định báo cho bà chủ biết nhưng chú hốt hoảng thấy cô Hương đang ngồi một đống, mặt mày tái mét, toàn thân thì run cầm cập một cách thảm thương.

Tình cảnh thật khần trương, nếu không làm gì thì cô Hương chết cóng mà thôi.

Chú Hoàng suy nghỉ nhanh chóng rồi chú ngập ngừng nói:

– Bà chủ! Bà chủ bị ướt, bị rét… nếu vẫn bận đồ ướt nhèm như vậy thì còn nguy hơn nữa. Chỉ còn cách là tháo hết quần áo đem phơi gần lửa, khi nào khô thì bận lại.

Tuy đang lạnh run nhưng nghe chú Hoàng nói thì đôi má của cô Hương cũng ửng đỏ lên. Nàng phải trần truồng trước người đàn ông này hay sao?

Hiểu ý, chú Hoàng tiếp:

– Tui thấy trong góc chòi có mấy cái túi ni – lông, để tui xé ra mà đấp cho bà chủ.

Dù gì chăng nữa, đâu còn sự chọn lựa nào khác nên cô Hương đành run rầy tháo quần áo mình ra. Chú Hoàng quây mặt đi, lấy mấy cái túi ni – lông cẩn thận xé ra từng mảnh rồi đưa lại cho cô Hương. Chú nhìn ra phía khác để cho cô Hương khỏi mắc cỡ mặc dù ánh lửa yếu ớt không soi sáng được bao nhiêu. Chú căn dặn:

– Bà chủ nằm gần đống lửa cho đỡ lạnh.

Rồi chú lượm một cành cây bắt ngang sà nhà, lấy quần áo ướt của bà chủ mà treo lên. Cầm cái quần sì – líp màu đỏ với rìa bằng ren đắt tiền, chú cười thầm: Té ra bà chủ cũng biết ăn diện dử!

Cô Hương nằm co ro dưới mấy tấm ni – lông che trước hở sau, nàng nhìn chú Hoàng sốt sắn mà thầm nghỉ:

– Hôm nay không có người đàn ông này thì mình không toàn mạng. Không có anh ta thì hồi nẩy chắc là mình bỏ cuộc nằm chết ngoài bìa rừng.

Nàng thầm biết ơn chú Hoàng và tự nhủ nếu mình còn sống sót thì khi về nhà, mình phải trọng thưỡng người này. Nàng biết chú Hoàng từ lúc còn nhỏ và nàng có khuynh hướng xem chú như là một thằng con trai lăng xăng ham chơi. Nàng cũng biết là chú đến làm công cho gia đình nàng là vì chú có ơn với gia đình mình. Hôm nay cô Hương nhìn chú Hoàng với ánh mắt khác và nàng chợt nhận ra là người đàn ông này có một phong thái không giống một người làm công bình thường. Anh ta đang tháo cái sơ mi trên mình ra và phần trên của anh ta thật lực lưỡng hơn người, gương mặt của anh ta dưới ánh lửa bập bùng tỏa ra một cái gì đó rất hào hùng.

Khi chú Hoàng tuột quần lót của mình xuống thi cô Hương nhắm khít mắt, không dám nhìn trộm chú nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Thông tin truyện
Tên truyện Chú Hoàng
Tác giả Why Not Me
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Đụ với chủ nhà, Đút tay vào lỗ đít, Sex bú cặc, Truyện bóp vú, Truyện cưỡng dâm, Truyện les, Truyện liếm đít, Truyện móc lồn, Truyện phá trinh, Truyện sex bú lồn, Truyện sex mút lồn
Ngày cập nhật 22/11/2020 03:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Why Not Me

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi