Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Bán trinh » Phần 3

Bán trinh - Tác giả Kinh Bích Lịch

Phần 3

Vịn lên vai của em, ông nói tiếp:

– Ngộ chỉ muốn xả xui thôi. Tại Ngộ làm ăn lổ kquá nên mới kiếm Nị. Bởi dzị, Nị phải giúp cho Ngộ à nhen. Ngộ biết Nị là gái còn trinh lị, á mà Ngộ mà hít xui gùi… làm ăn lên gùi tó, tiền Ngộ cho Nị dzất nhiều. Nị thích khoong?

– Dạ. Thích.

– Ui cha. Nị mát quá. Nị tắm nước mát của tui mua dzùi phải khoong. Cha… cha… ui Nị mát quá.

Ông nói và sờ lên lưng, mông, và đùi của em, làm em nhột nhạt khôn tả. Em chỉ biết đứng im và gồng cứng người lại.

– Nị nè, sao Nị mắc cỡ quá dzị. Ngộ nói cho Nị piết. Nị không nên mắc cỡ à. Nị mắc cỡ Ngộ làm khoong có lược.

– Dạ!

– Nị 18 tuổi?

– Dạ, con nói với… với anh rồi.

– À, Ngộ bị quên. Dạo nì Ngộ hay pị kquên lắm à… Ưm… da nị mát quá xá. Nị đứng im cho Ngộ sờ… sờ vú của Nị…

– Anh làm… làm em nhột quá.

– Để lát nữa Nị sẽ thấy hết nhột. Ngộ piết cách làm mà… Choa! Ngực của Nị cứng quá… ngực con gái í mới lớn săn chắc lắm à… Ngộ thích lắm.

Và cứ thế ông người Hoa đó cứ bụm lấy ngực em, vuốt rồi nắm rồi se. Ông làm rất nhẹ nhàng, tuykhông thấy đau gì hết, nhưng em thấy hơi run và nhột. Một lát sau, ông một tay ngang bụng em, giữ em lại, và tay kia ông trệch quần em xuống. Rồi ông đưa bàn tay nóng hổi xoa lên mông và đùi em.

– Da của Nị mát và trắng quá. Ngộ thích lắm à – Ông nói.

– Da… dạaa… con… em – Em líu ríu đáp.

– Nị mới có lông. Lông lẹp lắp.

– Ui da…

– Nị đau à?

– Không, con nhột.

– Nị có lông hùi nào lớ?

– Dạ, có mấy năm rồi. Con không nhớ… – Em đáp, cố gắng né bàn tay của ổng.

Thật ngại ngùng quá, lần đầu tiên trong đời em bị người đàn ông sờ mó chỗ kín. Em thấy như bị xỉ nhục làm sao ấy, nhưng em đã biết tới đây là phải chịu sự khổ sở này. Về mặt tâm lý em cũng có chuẩn một phần nào chứ không em đã ào bỏ chạy.

– Pây dzờ khoan lã, để Ngộ đi tắm một ký rồi Ngộ sẽ trở vào với Nị, rồi sẽ suốt đêm ở với Nị. Mình mẩy Ngộ hôi thúi quá li… Nị ở lây, lừng li lâu đó… Ngộ trở lại ngay liền.

Ông nói và kéo quần em lên. Xong rồi ông đứng dậy đi ra khỏi phòng. Ông khuất bóng rồi, em bỗng òa ra khóc. Khóc mà sợ ổng nghe được, đuổi em về là mất công hết mọi chuyện. Nên em chỉ dám khóc lén.

Khóc một lúc em dụi mắt, lau cho khô, sợ ổng bất thần trở lại.

Thấy hơi lâu ông chưa trở lại, em mở TV lên xem. Đang xem, thì ổng thình lình xuất hiện. Ông mặc bộ áo lụa may theo kiểu mấy ông võ sư, kiểu của người Hoa.

– Nị chờ Ngộ có lâu khoong?

– Dạ, không.

– Pởi vì Ngộ phải tắm cho kỹ một chút. Lêm nay Ngộ phải hoàn toàn sạch sẽ mới lược… Ngộ phải ăn chay trước ló hai pa ngày. Ngộ phải cúng dzái lửa. Cho thật đàng hoàng thì mới linh lược.

Ông bước gần tới em. Em đứng lên chào ổng. Ông nói tiếp:

– Pây giờ cũng lã gần khuya gùi. Nị có cần gì khoong… Nị sẽ lóng cửa buồng lại. Tới sáng Ngộ mí mở cửa à.

Nghe ông nói đóng cửa buồng, làm em thấy hơi sợ. Rũi ổng có làm gì quá trớn không biết em có thoát thân được hay chăng.

– Con muốn đi tiểu trước.

– À, Nị li li. Ngộ ở lây chờ Nị.

Em bỏ ra ngoài phòng, nửa muốn bỏ đi luôn, nửa như phải ở lại vì mình đã đi được 1/3 đoạn đường rồi. Bây giờ về là hai bàn tay trắng. Nhất định không thể để hai bàn tay trắng được. Con Lan, má và gia đình đang chờ em ở nhà.

Rồi em quyết định trở vào. Ông ấy nằm sẵn trên giường chờ em. Ông đã bậc một cây đèn trên trần nhà và tắt hết các đèn khác, ánh sáng tập trung ngay xuống giường ông đang nằm, ngay vào cái bụng phệ phập của ông.

– Lây, tới lây với Ngộ nì. Nị đẹp quá, trẻ quá.

– Sao, ông không tắt đèn luôn. Con ngại quá!

– Khoong, khoong… Ngộ lâu có tắt lèn lược. Tắt lèn rồi sao thấy Nị nè. Nị lẹp như dzị Ngộ phải coi cho piết chứ… Pây giờ, Nị lên lây nằm với Ngộ một chút. Ngộ thích lược ôm Nị.

– Dạ – Em ngoan ngoãn như một cái máỵ.

Nói xong, em trèo lên giường nằm xuống ngay chỗ bàn tay ông vừa chỉ xuống. Em nằm im không dám nói hay làm chuyện gì khác.

Vừa nằm xuống thì ông đã choàng tay qua ôm em.

– Nị lể Ngộ cởi áo cho Nị hớ.

– Dạ.

Rồi ổng cởi áo em, từng cái nút áo một, đến khi ngực em phơi trần dưới ánh đèn sáng trưng.

– Chời ơi! Nị có pộ ngực lẹp quá. Ngộ xoa nè…

Rồi ổng xoa, ổng nắn, ngay cả ngậm lấy vú em. Ổng liếm…

– Ưm… hà… vú… Nị cứng lắm… Ngộ… xooaạt… thích lắm à… Nị cởi luôn áo dza cho Ngộ luôn…

Và em ngồi lên cởi cả áo như lời ổng biểu.

– Ui da… hí hí… hí… ông đừng liếm… con nhột.

– Khoong nhột. Một lát Nị sẽ quen thôi.

Và ông cứ làm và làm cho tới khi em quen dần và cảm thấy bình thường, có phần hơi dễ chịu, thì ông mới bắt đầu lần tay vào bẹn của em. Ông mơn trớn thật nhẹ nhàng và kiên nhẫn làm em thấy bớt hồi hộp và sợ sệt.

– Nị cởi quần… Ngộ cởi… cho – Ông nói và lòn tay kéo quần em xuống tới ngang đùi.

Ông thọc vô giữa háng và xoa vào hai miếng thịt cửa mình, cùng lúc vuốt những sợi lông còn chưa đủ dài. Đoạn, ông chà nhẹ ngón giữa của ông dọc theo kẽ giữa. Em chợt rùng mình, gai ốc nổi quầng lên hai cánh tay, còn chân thì tê rần.

– Nị thích khoong? – Ông chợt hỏi.

– Ưa… dạ… con không biết.

– Nị thấy sao?

– Dạ, thấy tê.

– Tê lau hay tê sướng?

– Dạ, không đau – Em hổn hển đáp.

Đoạn, ông kéo quần em ra khỏi chân. Bây giờ, em hoàn toàn trần truồng, thật trơ trẽn dưới ánh đèn và nhất là dưới ánh mắt sáng hoắc của ông.

– Nị chờ đây một chút, để Ngộ đi lấy cái này.

Nói rồi ông đứng dậy, đi tới một cái tủ và mở ra. Ông lấy từ trong đó ra mấy lọ nước đủ màu và trở lại.

– Nị có piết cái nì là cái gì khoong?

– Dạ không.

– Cái nì là thuốc Ngộ mua tận pên Trung Kquốc ló.

– Thuốc gì vậy, con không uống thuốc đâu.

– Ngộ đâu có pắt Nị phải uống thuốc. Thuốc này chỉ để thoa thôi.

– Thoa ở đâu. Con sợ.

– Nị khoong cần sợ. Thuốc thoa chỉ làm cho Nị sướng, khoong làm cho Nị lau lâu mà sợ. Lây, lại lây Ngộ thoa cho.

Ông bắt em lại, em cũng miễn cưỡng nhích gần tới phía ông. Ông trút thứ nước gì màu xanh lạt ra tay, xoa giữa hai tay và áp lên bụng em. Chất đó như chất dầu, trơn và nhơn nhớt.

– Một lát nữa, Nị sẽ thấy ấm nóng. Khoong có sao. Nị cứ việc nằm im.

Em nằm im như lời ông dặn. Ông xoa từ bụng, lên ngực, xoa luôn cả tay trước khi xoa xuống đùi, cho tới bàn chân. Rồi ông bắt em nằm sấp lại cho ông chà lên lưng xuống tới mông. Dần dà, thuốc thấm em thấy người mình nóng lên, dường như bớt đi cảm giác trên da thịt.

– Nị thấy sao. Thấy thoải mái khoong?

– Dạ… có thấy… chút chút.

– Ló là thuốc xoa bóp, làm cho da mịn màng, Nị sẽ thấy thoải mái sau hơn 10 phút ló.

– Con thấy hơi choáng váng.

– Choáng váng à? Khoong phải đâu. Ngộ pha thuốc với áp phiện á. Nị chỉ bị chút sái thuốc vì khoong kquen thui à.

– Con thấy mắt hơi mờ.

– Thấy phê khoong?

– Thấy dễ chịu.

– Dzậy lúng rồi. Từ từ Nị đừng có lo lắng. Ngộ khoong bỏ nhiều thuốc đâu. Pây giờ Nị dạng chân ra cho Ngộ thoa thuốc.

– Con tê quá. Con dang chân không được – Em hơi sợ nói.

– Lể Ngộ giúp Nị cho.

Nói xong, ông kéo hai chân của em sang hai bên, rồi ông lấy một cái lọ khác màu hồng, trút thuốc ra tay và áp lên chỗ kín của em. Đoạn, ông xoa, nắn, vuốt và rà, lên và xuống, làm cho em đang tê càng tê thêm. Một cảm giác dễ chịu nào đó lan tràn trong thân thể em, sướng không thể tả nỗi. Và em bắt đầu rên nhỏ trong cổ họng. Mỗi khi ông đụng trúng chỗ nào nhạy bén, em phải nấc lên thành lời.

– Ông… ơi… ông làm con… làm con…

– Nị sướng lắm rồi phải khoong? – Ông hào hển nói.

– Con không biết… ông ơi… ơi… ơi… ơi…

Và lâu lâu, thình lình, ông vói tay chạm vào vú em. Em thấy tê rần cả cột sống. Hai chân em bắt đầu đá, đạp loạn choạng.

– Nị nằm im, để Ngộ làm cho Nị sướng.

Và em nằm im như lời ông dặn. Không hiểu sao em lại ngoan ngoãn như vậy.

Mười phút như vậy trôi qua. Bỗng ông dừng lại hỏi:

– Nị thấy thế nào. Nị dza nhiều nước lắm dzùi nè.

– Con không biết.

Như không tin lời ông nói, em thình lình ngồi dậy:

– Đâu ông cho con coi.

Ông đưa bàn tay cho em coi, mấy đầu ngón đã hoen ướt. Em hơi mắc cỡ nên nằm úp mặt xuống gối.

– Tại ông chứ không phải tại con – Em nói lí nhí.

Ông không đáp mà chuyển qua đề tài khác:

– Pây giờ, để Nị khám Ngộ trước cái lã.

– Khám gì? – Em đột ngột hỏi.

– Khám coi Nị có còn trinh hay khoong?

– Sao lại không, con còn trinh mà.

– Khoong, Ngộ phải khám trước cái đã. Dạo nọ, người ta gạt Ngộ nói là còn trinh, làm Ngộ phải tốn tiền kiếm lứa khác, mắc coong lắm.

– Con còn trinh mà – Em phân bua.

– Nị nằm ngửa lại đi. Ngộ khám chút xí thui.

Thấy tức tối trong lòng, em nằm xuống và dang chân cho ông khám.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Thông tin truyện
Tên truyện Bán trinh
Tác giả Kinh Bích Lịch
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Địt cave, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 14/07/2020 20:31 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Kinh Bích Lịch

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi