Bạn đang đọc truyện sex tại trang web TruyenDam.org
Đọc truyện sex ở 'Truyện dâm chấm org' sẽ giúp bạn có thêm rất nhiều kiến thức về chuyện địt nhau... Đọc càng nhiều, địt nhau càng giỏi!
Từ ngày 10/05/2022 truyensex.tv đổi sang tên miền mới: truyensextv.pro
Truyện người lớn » Truyện sex ngắn » Ảo mộng » Phần 2

Ảo mộng

Phần 2

Hắn vừa nói vừa nhìn đăm đăm vào khuôn mặt đang đưa lên nhìn hắn. Bắt mặt ánh mắt của hắn làm cho cô gái đỏ mặt mà quay đi.
-Anh làm gì mà nhìn em dữ vậy. Làm người ta đỏ hết cả mặt đây này.
-Anh xin lỗi. Chẳng qua một phần em quá dễ thương. Phần còn lại là anh muốn nhìn em thật kỹ để khắc sâu vào tâm trí. Để qua đó xem bộ óc nó có hoạt động xem xem em là ai.
-Anh quên nhanh thế hả. Mới gặp nhau có cách đây chưa đầy tháng mà anh đã quên em rồi sao.

Cô gái đã gợi ý đến vậy mà hắn vẫn chẳng thể nào mà nghĩ ra được đây là ai. Hắn lục lọi mọi góc ngách trong cái mớ hỗn lộn mà chẳng thể nào nhớ ra nàng là ai. Chỉ biết rằng hắn chỉ biết là đã thấy cô ả rồi. Và hình như chưa lần nào nói chuyện với nhau thì phải.

-Anh thật chẳng thể nhớ nổi tên em. Mặc dù cảm thấy là em rất quen thuộc. Nhưng mà chẳng thể nào nhớ nổi. Chắc là già rồi nên nó thế đây mà.

Cô gái bĩu môi ra vì câu nói của hắn” Già rồi, anh làm bộ là mình già lắm vậy sao. Nói thế chẳng hóa ra em cũng già rồi sao. Vì em chi kém anh có vài tuổi thôi à”
-Không em vẫn trẻ lắm. Vì xinh đẹp dễ thương như em thì làm sao mà già được chứ. Em nói cho anh biết em tên gì đi. Và sao em biết anh thế hả.

-Vì câu khen của anh em nói cho mà nghe. Em là Anh- Phương Anh. Em cùng làng với anh đó. Bây giờ đã nhớ ra chưa hả.
Cùng làng ư. Điều đố làm hắn thấy khá là lạ. Làng hắn có cô bé xinh xắn thế này sao. Hắn thử nghĩ xem xem có đúng không.
Lần này dữ kiện em cung cấp cho hắn rất là chính xác. Thế nên hắn đã có thể biết được đã gặp em ở đâu. Hắn reo lên như trẻ con thấy mẹ đi chợ về.
-Anh nhớ ra rồi. Có phải em là người họ Lưu không.
-Đúng rồi. Anh bắt đầu nhớ ra rồi đấy. Thế anh có nhớ là đã gặp em ở đâu không hả.
-Anh bây giờ thì nhớ chứ. Lần ấy làng mình có hội nên cả anh và em đều phải ra đình. Hôm ấy anh gặp em mà. Em còn đánh rơi mấy thứ. Và anh cúi xuống nhặt hộ nữa chứ.
Anh hài lòng ra mặt vì hắn đã nói đúng được từng tình tiết của cuộc gặp gỡ của cả hai. Nàng mỉm cười thật tươi làm hiện ra hai cái núm đống tiền trên khuôn mặt bầu bĩnh của em. Làm cho khuôn mặt đã dễ thương càng rạng rỡ và dễ nhìn hơn biết bao nhiêu.
-Phương Anh này. Em đang học đâu thế hả?
-À em đang học ở trường khối kinh tế. Anh ra trường rồi đúng không?
-Ừ sao mà em biết rành về anh quá vậy.
-Có gì đâu chẳng qua là anh rất nổi tiếng ở nhà đó. Nên ai cũng đem anh ra làm gương mẫu cả. Nên em chẳng khó gì để mà có tin tức đầy đủ về anh.
-Em cứ nói quá chứ anh thì có gì mà nổi tiếng hả. Nhà anh chẳng giàu có gì so với các gia đình khác trong làng. Thế nhà Phương Anh ở đoạn nào vậy. Để có gì anh đến em chơi.
-Nhà em ở cạnh nhà này này….. Nhà bác anh đấy.
Cả đoạn đường còn lại thật là vui vẻ biết bao nhiêu. Vì hắn được nói chuyện với một cô bé thật là đáng yêu biết bao nhiêu. Mà nói chuyện cũng rất là hợp nữa. Lần đầu tiên hắn nói chuyện với cô gái nào như vậy cả.
Bọn con gái trước kia hắn gặp chỉ được dăm câu thì hết chuyện. Còn Phương Anh thì hắn nói mãi chẳng hết chuyện. Và cô gái cũng lắng nghe chăm chú. Có cả hai lên đoạn đường trôi sao mà nhanh thế. Hắn muốn kéo dài để mà nói chuyện được càng lâu càng tốt với cô bé. Nhưng đã đến lúc xuống ga rồi.
Vẫn muốn nói chuyện với nàng nên hắn cùng Phương Anh đi bộ về tận đầu làng. Ở đây cả hai chia tay. Trước khi mỗi người đi mỗi ngả hắn nói với cô bé:
-Phương Anh tối em có rảnh không vậy.
-Có anh ạ. Về nhà có khi ngày thì rảnh thôi. Chứ tối thì chẳng bao giờ em có chuyện gì cả. Có chuyện gì không anh?
-À tối anh định sang em chơi mà. Nói chuyện em anh thấy hay lắm. Nên muốn sang nhà chào cô chú rồi vào nhà em cho biết nhà. Có tiếp anh không đấy. Hay là sợ anh nào đấy biết hả cô bé.
Phương Anh véo hắn một cái thật mạnh vì cái tội cứ dám gọi nàng là cô bé. Ngay trên tàu mấy lần hắn đã bị nàng cảnh cáo rồi nhưng mà vẫn không chừa.
-Không được gọi thế nữa nghe không. Tối nay em ở nhà. Em rất vui nếu anh đến nhà em chơi. Bố mẹ em mà biết anh đến chơi thì cũng rất thích cho mà xem. Thế nhé. Tối nhớ đến nhà em đấy. Em đợi. mải chơi mà không đến thì mai em đến tận nhà em gọi cho coi.
-Anh sẽ đến mà. Yên tâm đi. Khoảng 7 rưỡi nhé. Thôi em về đi. Anh cũng di về nhà đây.
-Vâng anh về.
Phương Anh quay bước đi khuất rồi hắn mới quay lại để đi về nhà mình. Về lần này thực ra chẳng có việc gì quan trọng cho lắm. Làm cho hắn rất lấy làm tức giận. Cũng may là hôm nay còn gặp cô bé Phương Anh thế nên đỡ đi phần nào. Chỉ là một cái chuyện con con mà cũng phải gọi hắn về.
Hắn đã phải nói là lần sau không được vô cớ gọi về như vậy. Vì hắn có rất nhiều việc. Bố mẹ hắn cũng ừ thôi. Nhưng hắn biết rằng chắc khó có khả năng ấy lắm. Vì họ rất tự hào về thằng con này. Một buổi chiều trôi qua thật vô nghĩa. Hắn chẳng làm được một việc gì cả. Hắn còn phải ở nhà thêm hai hôm nữa mới đi được. Cũng may là thứ bảy và chủ nhật. Nên hắn cũng chẳng có buổ dạy thêm.
Cơm tối xong bất chợt bố mẹ hắn đề cập đến một vấn đề mà thực tình hắn chưa hề để ý đến.
-Trường này. Bố có chuyện này cần nói với con. Con cứ nghe bố nói xong rồi hẳng nói lại nhớ.
Thế là bố mẹ hắn cứ thao thao bất tuyệt mà nói.” Bố thấy con cũng đã lớn rồi. 25 tuổi rồi còn đâu nữa. Bây giờ bố mẹ muốn con gặp mặt một cô gái. Con xem có đồng ý không, Nếu được thì đề bố mẹ đặt vấn đề với nhà họ. Con cũng biết cô bé này đấy. Đó là con nhà chú An. Năm nay nó 18 rồi. Học hết phổ thông đồng thời rất chăm chỉ.
Con đi suốt ngày lên bố mẹ muốn có người đỡ đần giúp đỡ. Vậy nên bố mẹ nói như vậy xem ý kiến của con thế nào. Bố mẹ cũng không muốn ép con mà muốn con làm theo sở thích. Con nghĩ thế nào hả”:
Bất chợt bị đề cập đến làm hắn chẳng biết phản ứng như thế nào cả. Bố hắn thì cứ giục loạn lên. Không biết từ chối thế nào cho phải đây. Một ý nghĩ thoáng qua đầu giúp hắn tháo gỡ khúc mắc này.
-Con thật lòng mong bố mẹ đỡ vất vả. Nhưng mà con đã có người yêu rồi bố ạ.
-Con có người yêu rồi. Sao chẳng bao giờ thấy con nói gì hả. Thế nó là người như thế nào vậy.
-Cô ấy năm nay 20 tuổi. Người xinh xắn đáng yêu. Tính cách cũng rất tốt. Cô ấy đang học đại học trên Hà Nội.
Hắn đề cập ở đây là Phương Anh. Hắn phải có người mà đưa ra để đối phó với ông già chứ lị. Bố hắn nghe hắn nói rất tâng cô gái lên thì cũng gật gù. Nhưng ông vẫn nói:
-Con lớn rồi. nên bố cũng tin con có con mắt nhìn người và cách đánh giá người chính xác. Nhưng bố vẫn muốn con đi gặp con nhà chú An. Có thế con mới so sánh được chứ. Đến lúc đó thì tùy con quyết định. Bây giờ đi luôn có được không con.
Tối nay hắn có hẹn với Phương Anh rồi còn đâu. Nên phải thoái thác mới được.
-Để mai đi bố. Con còn cả hai ngày liền ở nhà cơ mà. Nên nhiều thời gian lắm. Lát nữa con sang nhà bác cái. Lâu lắm rồi con cũng chẳng sang đó vì không có thời gian. Nên con muốn sang đó chơi. Bố có đi với con không?
-Bố không đi đâu. Hôm nay mệt lắm bố chỉ muốn ở nhà thôi. Thế thì con đi đi rồi về cho sớm. Mai sang nhà chú An cũng được mà.
-Vâng con đi đây.
Hắn nói xong liền đi ngay. Chẳng ở lại làm gì không lại bị nói cái gì đó thì chết. Bây giờ vẫn còn khá sớm. Mới có bảy giờ kém. Thế nên hắn đến nhà bác mình một lát. Nhà ông bác này cũng đã ăn cơm xong rồi. Thấy hắn vào là mứng lắm. Cả mấy anh em chỉ có mình hắn là học hành tấn tới nhất. Thế nên trong họ ai cũng quý hắn. Đặc biệt là mấy anh em ruột cùng bố hắn.
Bác hỏi han hắn đủ chuyện. Hắn cũng trả lời qua loa cho ông hài lòng. Nói chuyện có ít mà đã thấy gần 8 giờ rồi. Nên hắn đứng dậy bảo phải sang nhà mấy thằng bạn cái. Ông bác cũng chẳng giữ hắn lại mà hẹn mai sang chơi ông mời cơm. Hắn ra đến cổng thì ông gọi lại bảo:
-Trường này cháu học Y ra đúng không?
-Vâng ạ. Có gì không bác.
-Chẳng là chị Hoa đứa con lớn nhà bác. Năm nay nó thi trường y của cháu. Nhưng mà có nhiều chỗ học chưa chắc. Thế nên bác muốn nhờ cháu giúp chị một chút có được không?
-Cũng được bác ạ. Nhưng mà bác biết đấy cháu dạo này đi làm trên Hà Nội nên chẳng mấy khi về làng đâu. Vì thế cháu sợ không có nhiều thời gian cho chị ấy.
-Bác cũng biết là cháu rất bận. Thế nên bác đang định cho chị ấy lên Hà Nội ôn một tháng sau khi thi mà. Nên cháu cứ trên đó mà bảo chị. Có được không cháu?
-Vâng được bác ạ. Bác cứ đưa chị ấy lên còn cháu giúp gì được cho chị Hoa thì cháu sẽ giúp hết sức.
-Bác cảm ơn cháu trước. Chăm sự nhờ cháu. Mai bác sẽ sang nói với bố mẹ cháu về việc này. Cháu đi cẩn thận nhớ.
-bác cứ vào nhà đi. Đây là làng mình chứ xa lạ gì đâu mà. Mà ở làng mình cháu quen hết cả mà. Nên sợ gì chứ.
Ông bác tiễn hắn ra tận cổng trước khi đóng cửa còn cầm tay hắn mà bảo hắn giúp. Hắn cứ phải gật đầu thôi vậy. Không thể nào từ chối được. Mà tiền chắc chắn cũng chẳng được xu nào. Thế này thì chết.
Hắn được Phương Anh chỉ dẫn nhà cẩn thận lắm rồi. Nên tìm nhà cái là ra ngay. Đến trước cửa thì đang là 8 giờ kém có 5 phút. Hắn gọi cửa. Từ trong nhà đã có tiếng thưa:
-Anh Trường à. Đợi chút em ra ngay đây.
Hắn chẳng phải đợi một chút nào cả. Cửa được mở ra luôn. Người ra mở chẳng ai khác mà là Phương Anh. Nhưng hắn thấy lạ chút nữa chẳng nhận ra. Nàng đang mặc một cái áo cộc khá ngắn và mỏng làm hiện ra mờ ảo thân hình đầy đặn của em. Hắn di qua cổng còn Phương Anh đóng cửa lại. mùi hương từ mái tóc của nàng phả vào mũi làm hắn thấy thật là sảng khoái. BIết trong nhà đang có người nhìn ra ngoài nên hắn chẳng dám nhìn mãi được.
Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.

Đành phải quay người nhưng vẫn cố liên tưởng đến thân hình của Hoa. Cô bé đóng cửa xong thì mời hắn vào nhà. Trong nhà có tất cả gia đình Hoa. Nhà nàng đúng là đột xuất ở vùng nông thôn, Vì có đúng hai con.
Vào đến nhà Phương Anh giới thiệu tôi. Nhưng hình như điều đó là thừa hay sao ý vì nhà em cũng biết tôi rồi. Còn tôi cũng biết qua bố mẹ em. Vì đã biết nên cũng không đến nỗi ngượng ngùng lắm để mà nói chuyện với bố mẹ Phương Anh. Hai người cứ hỏi tôi về chuyện học hành và làm việc trên Hà Nội. Họ còn nhờ tôi giúp đỡ Phương Anh nữa chứ, tôi cứ ầm ừ cho qua chuyện đi.
Ở nhà chật vanh vanh thế này muốn nói chuyện riêng với cô bé cũng khó. Nên đành phải đi chỗ khác mới được. Nên xin phép bố mẹ nàng rủ Phương Anh đi có chút chuyện. Họ tin tưởng tôi tuyệt đối nên chẳng có một chút nghi ngờ nào cả. Đồng ý ngay. Cô bé Phương Anh cũng chẳng phản đối. Tôi đứng dậy đi thì em cũng đi theo.
Rời khỏi nhà Phương Anh tôi đang nghĩ xem nên đi đến đâu để mà nói chuyện cho nó yên tĩnh nhỉ. Nghĩ mãi chẳng ra được. Phương Anh tiến lại gần đi song song với tôi.
-Anh nghĩ gì mà lại im lặng thế hả?
-Anh đang nghĩ xem có chỗ nào yên tĩnh không để nói chuyện với em. Nhưng mà nghĩ mãi chẳng ra. Anh có nhiều truyện cần nói với em.
-Tưởng gì hóa ra chuyện này. Anh cứ đi theo em.
Phương Anh nói xong liền nắm lấy tay hắn mà kéo đi. Em đưa hắn ra đình. Nơi này có một cái nhà nhưng hình như chẳng có ai ở thì phải. Cửa khóa nhưng mà nàng lấy trong người chìa khóa rồi mở cửa. Trước ánh mắt tò mò và thắc mắc của tôi em đẩy tôi vào rồi khép cửa lại.
-Anh thắc mắc tại sao em có thìa khóa ở đây à.
-Ừ anh không hiểu tại sao em lại có chìa khóa của đình.
-Anh không biểt ông em trông đình hay sao. Hôm nay em cùng ông ra đây nên có cầm thìa khóa. Không ngờ lại có lúc dùng đến.
Hắn đã hiểu nguyên nhân tại sao. Nên đưa mắt nhìn quanh quanh. ở dây có một bộ bàn ghế và một cái giường. Hình như thi thoảng cũng có người ngủ lại hay sao đó.
-Ở đây khi nào có hội làng khách ở xa về thì ngủ lại thôi. Còn bình thường ra cũng chẳng có người đâu. Anh ngồi xuống đi. Làm gì mà đứng mãi vậy hả.
Hắn ngồi nhưng mắt vẫn nhìn xoáy vào cô bé. Ở nhà nên Phương Anh ăn mặc rất giản dị. Nhưng điều đó càng làm tôn lên vẻ đẹp của em. Nhìn Phương Anh khá là xinh xắn đáng yêu. Thật là dễ thương biết bao. Phương Anh bị hắn nhìn mình như vậy Phương Anh ngượng đỏ hết cả mặt. Nhưng chẳng có phản ứng gì mà chỉ biết cúi đầu nhìn xuống đất tránh thấy ánh mắt của hắn.
Nhìn mãi để khắc sâu hình ảnh của Phương Anh, thì hắn cũng phải lên tiếng. Không thể nào mà im lặng mãi được.
-Phương Anh này anh có chuyện muốn nói với em. Em có đồng ý nghe không hả. Nếu không thích thì anh không nói.
-Vâng anh cứ nói đi ạ.
Hắn lại thấy khó nói. Chẳng biết nói như thế nào bây giờ nhỉ. Mọi chuyện tưởng dễ dàng nhưng mà lại là khó nói. Nhưng trước ánh mắt chờ đợi của Phương Anh hắn vẫn phải nói.
-Hôm nay bố anh có hỏi anh đã có người yêu hay chưa? Và anh bảo là…..
-Là gì hả anh. Anh đã có chưa vậy.
-Anh nói là anh có thích một cô bé rồi. Nhưng mà không biết cô bé đó có thích anh không, thì anh không biết.
Phương Anh nghe hắn nói vậy thì vẻ mặt xụ xuống không rõ nguyên nhân. Hắn cũng để ý thấy điều này. Và đang hy vọng mình sẽ thành công.
-Anh thích cô bé đó. Nhưng không biết cô đó thích anh không. Em nghĩ thế nào Phương Anh.
-Em chẳng biết, đấy là chuyện của anh và người đó. Làm sao mà em tham gia được. Nhưng mà ai được anh thích thì may mắn quá. Chắc cũng thích anh thôi.
-Vậy sao. Anh cũng hy vọng như vậy. Người đó em cũng biết không chỉ vậy mà còn rất rõ nữa. Em có muốn biết là ai không?
-Em chẳng muốn biết làm gì. Xen vào chuyện của hai người được gì đâu cơ chứ. Có chuyện gì không nữa không anh. Nếu không đã muộn rồi mình về đi anh.
Phương Anh đứng dậy định đi về. Nàng gần ra đến cửa hắn nhanh tay kéo cô nàng lại. Nắm thật chặt tay em không cho Phương Anh thoát.
-Anh làm cái gì vậy? Bỏ em ra rồi mình về đi.
Hắn chẳng những không bỏ ra mà còn kéo sát cô bé vào. Và ôm chặt lấy em. Rồi nói nhỏ vào tai nàng một câu gì đó. Không biết điều này có ảnh hưởng gì với Phương Anh không mà em lại vòng tay ôm sát lấy người hắn. Trên môi em xuất hiện nụ cười đầy sung sướng. Hắn cúi xuống nâng đầu cô bé lên và hôn vào đôi mắt của em. Cô bé nhắm chặt mắt lại để chờ đợi nụ hôn của hắn.
Hắn cũng chằng để em đợi lâu mà hôn lướt trên khuôn mặt xinh xắn đáng yêu này của em. Rồi cuối cùng đến đôi môi đang hé mở chờ đơi.
Lần đầu tiên hắn hôn một cô gái còn trinh trắng thế này. Lúc trước thời sinh viên thi thoảng hắn cũng cùng mấy thằng bạn đi chơi điếm. Nhưng chưa bao giờ hắn có cảm giác tuyệt diệu như thế này. Cảm giác ngọt ngào lan tỏa trong thân thể hắn. Hơi thở thơm tho của em cũng làm hắn ngất ngây.
Và điều này cũng đang diễn ra với Phương Anh. Em đang lịm cả người vì cảm giác đê mê lần đầu có được. Người mà em đã thích từ rất lâu và ngưỡng mộ. Sau giây phút đê mê mà hắn mang lại Phương Anh trở về lại thực tại. Em hỏi hắn:
-Anh nói có thật không vậy. Vì em không biết là anh có nói thật hay không. Tại hôm nay anh mới nói chuyện với em lần đầu mà lần trước thì anh làm có ấn tượng gì với em đâu cơ chứ, hay anh chỉ lấy em ra làm bia đỡ đạn khi bác trai hỏi.
-Không anh nói thật mà. Em có tin đó là tiếng sét cất lên trong đầu anh hay không. Vì chưa bao giờ anh có cảm giác như vậy cả. Em đã để lại trong tâm trí anh một hình ảnh cô bé đầy hiểu biết và dễ thương.
Phương Anh rất sung sướng vì câu nói đó của em. Nhưng nó quá đột ngột khiến nàng không tin ngay được” Anh có bao giờ nói vậy với cô gái nào không?”
Hắn làm mặt giận vì câu nói này của em. Hắn cảm thấy như là bị xúc phạm vậy. Vì quả thật hắn có cảm tình thật sự với cô bé mà. Bây giờ em lại nói như vậy không tức mới là lạ đó. Hắn đứng dậy đi ra cửa với gương mặt cực kỳ khó chịu. Trước khi mở cửa hắn nói lại em một câu:
-Em không tin anh thì thôi. Đừng xúc phạm anh như vậy chứ. Vì nói cho em biết một câu thế này nhớ. Anh chưa từng yêu hay thích một cô gái nào như em cả. Em là người đầu tiên. Lại làm cho anh quá thất vọng em có biết không. Em đã không muốn thì anh về đây. Anh chẳng dám đến làm phiền anh nữa đâu.
Hắn đúng là giận thật không phải đang đóng kịch với cô bé. Vì quả thật hắn thích em mà. Phương Anh cảm thấy hối hận vì đã nói hắn như vậy. Sự tức giận của hắn làm nàng thấy tình cảm của hắn là rất thật. Chứ không phải đang trêu đùa với tình cảm của em. Nàng không thể để hắn mở cửa rồi. Vì như vậy thì nàng sẽ mất đi người mà nàng yêu thương nhất. Nàng đành kéo giữ chặt tay hắn lại.
-Anh đừng đi mà. Cho em xin lỗi đi nhé. Nếu không thì em ân hận lắm.
-Em không cần phải thế. Anh thấy mình không có diễm phúc có người yêu là em. Chào em anh về đây.
Hắn nói xong hất tay Phương Anh ra và xoay cửa. Không thể nào giữ được tay hắn. Nàng ôm chầm lấy hắn từ phía sau. Có thế nàng mới giữ chặt hắn lại được. Vừa ôm giữ thật chặt hắn, Phương Anh vừa gục đầu vào mặt hắn mà khóc dấm dức. Nàng nói trong tiếng khóc thổn thức. Khiến người nghe thật là nao lòng.
-Anh tha thứ cho em đi mà. Em yêu anh lắm. Từ lâu lắm rồi anh có biết không. Em đang rất mơ hồ khi anh nói yêu em. Thế nên em mới có lời nói như vậy. Chứ thực ra em chẳng có chút ý nghĩ gì đâu. Tin em đi.
-Em nói thật không. Em không cần an ủi anh đâu. Vì anh muốn ở em một tình yêu chân thành. Như anh yêu em vậy.
-Em rất yêu anh. Em yêu anh nhất trên đời này. Vì anh em có thể làm tất cả. tất cả mọi điều em nói là sự thật. Em chỉ yêu mình anh mà thôi.
Hắn đã chắc chắn Phương Anh yêu hắn rồi. Nên cảm giác tức giận vừa rồi của hắn đã không còn nữa. Hắn dìu em đến chiếc giường ngồi xuống. Phương Anh gục đầu vào ngực hắn. Hắn vuốt mái tóc dài đen mượt của nàng. Mùi hương từ mái tóc này làm hắn động lòng mất rồi. Hương thơm trinh nữ của nàng làm cho hắn thấy rất là bức xúc.
Con cặc đang bắt đầu ngóc đầu lên dưới cái quần và tạo cho hắn cảm giác rất là khó chịu. Hắn cúi đầu nhìn xuống thấy nàng đang như là dựa vào hắn mà ngủ vậy. Mong ước của nàng đã đạt và bây giờ Phương Anh đang ở bên người mình yêu. Bộ ngực của cô gái đã trưởng thành rồi nên khá là đồ sộ. Nó cứ phập phổng theo hơi thở của Phương Anh.
Cái áo mỏng manh không che đậy được hắn thấy cái áo ngực bên trong. Đôi mông tròn trĩnh của nàng cũng rất đáng yêu. Hai cơ thể chạm sát vào nhau làm cho hắn cảm nhận được sự mềm mại của nó. Thật là tuyệt vời và đê mê. –Em ngủ rồi sao Phương Anh.
-Chưa ạ. Em chỉ đang muốn hít lấy mùi thơm của anh mà thôi, nó thật là quyến rũ biết bao.
-Người em cũng vậy. Mùi hương trinh nữ cũng thật là thơm tho. Có phải anh là người đàn ông đầu tiên được ôm em vào lòng hay không?
-Vâng ạ. Anh là người mà em yêu lâu lắm rồi. Từ khi em thấy anh lần đầu tiên cách đây khoảng gần 5 năm rồi. Và đó là mối tình đầu của em, và cũng sẽ là duy nhất.
Phương Anh nói xong càng ôm sát vào người hắn hơn nữa. Thật là gần gụi biết bao nhiêu. Em không hề e dè một chút nào cả về sự cọ sát này cả. Đặt nàng ngồi lên đùi mình và quay về phía tôi. Với tư thế này thì điều gì xảy ra với tôi là các bạn biết rồi đó. Mu lồn em đang đè sát lên trên dương vật cương cứng của tôi.

Phương Anh nói xong càng ôm sát vào người hắn hơn nữa. Thật là gần gụi biết bao nhiêu. Em không hề e dè một chút nào cả về sự cọ sát này cả. Đặt nàng ngồi lên đùi mình và quay về phía tôi. Với tư thế này thì điều gì xảy ra với tôi là các bạn biết rồi đó. Mu lồn em đang đè sát lên trên dương vật cương cứng của tôi.
Hắn nhìn xuống thấy em đang đỏ hết cả mặt lên. Nhưng không ngồi xuống mà cứ ngồi im trên đó. Sự cọ sát này làm cho bản chất thằng đàn ông trong hắn trỗi dậy thật là mạnh mẽ. Hắn lấy tay xoa xoa sau lưng của nàng. Rồi chuyển đến gáy. Nâng mặt em lên cao hắn hôn thật cháy bỏng vào đôi môi đang hé mở đó. Hắn hôn loạn lên trên mặt em. Thật là một nụ hôn ngọt ngào biết bao.
Hơi thở Phương Anh đang loạn lên và không còn điều hòa như trước. Khuôn mặt đỏ bừng lên khi tay hắn đã vòng ra trước đặt trên vú nàng. Đó cả do thẹn thùng vốn có của con gái và tính dục trong người.
Hai bàn tay đang nhẹ nhàng và thành thạo tháo từng cúc áo của Phương Anh ra. Em phản ứng lấy lệ rồi cũng ưỡn người ra sau để hắn cởi dễ dàng hơn. Cái áo được tuột ra thân trên bây giờ chỉ còn độc cái áo lót mà thôi. Hắn đặt tay lên đó mà vuốt ve nhè nhẹ. Cảm giác mềm mại thật là thích thú. Bầu vú đủ lớn để tay hắn cầm rất là vừa.
Hắn vòng tay ra sau lưng mà cởi áo lót của nàng ra. Phương Anh nói nhỏ yếu ớt.
-Đừng anh. Em vẫn còn con gái.
-Anh sẽ cưới em mà. Tin anh đi. Anh chỉ yêu mình em mà thôi.
-Vâng ạ em tin anh.
Phương Anh suy nghĩ một lát rồi trả lời như vậy. Có nghĩa là nàng đã đống ý để hắn lấy đi sự trong trắng của nàng rồi. Bây giờ chẳng có gì ngăn cản hắn nữa cả. Cửa nhà đã được khóa lại. Và trong này chỉ có hắn và nàng mà thôi. Bây giờ đã là hơn 9 giờ một chút rồi. Hắn đã xin phép bố mẹ Phương Anh một lát rồi. Vậy nên hắn phải làm mọi việc thật nhanh chóng.
Cái áo lót được vứt sang bên để lộ ra cái bầu vú trắng muốt như bông và mịn màng đáng yêu biết bao nhiêu. Hắn sờ sẫm mân mê hết vú bên này đến bên kia. Hắn lần mò cái núm vú nhỏ nhắn hồng hào mà sờ mà vuốt.
Cái núm vú nó cứ cứng dần lên theo từng động tác của hắn. Đặt Phương Anh nằm xuống giường. Hắn cúi xuống hôn lên vùng ngực trần và trắng của nàng. Hắn hôn từ cổ xuống đến gần bầu vú thì lại đưa lên. Thi thoảng có liếm sượt qua vú của nàng. Nhưng chưa chạm đến nó vội. Phương Anh nổi hết cả da gà vì quá đê mê vì các hành vi này. Nó làm nàng chẳng chịu được bao nhiêu.
Nghịch ngợm chán chê hắn bắt đầu cho lưỡi kiểm soát vùng cấm địa số 1 của cô gái. Hắn đưa môi lên hôn nhẹ vào vú nàng. Lấy lưỡi liếm thật nhẹ nhàng khắp vú của Phương Anh. Hắn há miệng thật rộng để nuốt hết vú nàng vào bên trong. Rồi đưa ra liếm cái đầu vú đỏ hồng. Thi thoảng hắn còn lấy răng cắn nhè nhẹ làm cho Phương Anh phải rên lên vì sung sướng. Vú nàng càng lúc càng lớn hơn.
Phương Anh đang nhắm mắt để thưởng thức cái cảm giác này mà tôi đem lại cho em. Hai tay đang bấu chặt xuống giường để mà đón nhận cảm giác thần tiên. Miệng em cứ rên nhè nhẹ khi tôi đổi vú của nàng. Điều đó làm cho cả hai bên đều được hắn chạm đến. Con cặc vẫn đang rất tức tối bên trong quần.
Đứng dậy tuột nhanh quần áo của mình ra khỏi người. Hắn chẳng để cái gì trên người mình cả. Con cặc hùng dũng được hiện ra trước mặt Phương Anh. Em nhìn thấy tất cả. Nhưng mà em ngượng liền nhắm chặt mắt lại. Thân thể mình đã chẳng còn mảnh vải nào. Hắn quay sang tuột nốt quần Phương Anh ra. Cô bé nhấc mông cho hắn tuột cả quần dài và quần lót của nàng xuống.
Nó được tuột ra và vứt sang một bên. Cặp đùi trắng muốt và đám lông lồn đen mượt được hiện ra. Nó thật là đẹp làm hắn phải ngây người nhìn chằm chặp vào đó. Tay hắn đưa xuống phía dưới mà chạm thẳng vào mu lồn của Phương Anh. Lấy tay bụm chặt lấy mu lồn hắn cảm thấy nó đang nóng hâm hấp và nước nhờn đang rỉ ra. Vẫn hôn liếm không ngừng lên vú của Phương Anh.
Hắn cho mấy ngón tay nhét vào trong lồn của Phương Anh. Rồi nắn bóp cái mu lồn mụm múp đó. Phương Anh ngại ngùng kẹp chặt hai chân lại và để tay tôi bên trong mà tự nhiên hoạt động như chỗ không người. Nó bắt đầu nhét ngón tay vào bên trong lồn em mà thụt. Những động tác đó khiến âm thanh thoát ra từ miệng em ngày càng lớn và hiệu quả.
Cái lưỡi rời khỏi vú nàng rồi đi dài xuống bên dưới. Nó liếm từ trên xuống qua bụng nàng. Cái tay bên dưới đang thụt ra thụt vô trong lồn nàng làm cho hắn cảm thấy rất sướng. Nước nhờn đang tuôn xối xả ướt đâm tay hắn. Đặt môi đến ngay trên cái đám cỏ mềm mại mà ai cũng thích sở hữu. Hắn đưa tay vuốt dọc theo cặp đùi non mịn màng và mát lạnh của nàng.
-Ưm…ưm…sướng quá anh Trường ơi. Anh đang làm gì em vậy anh. Đừng dừng lại nghen anh. Không em chết đó.
Làm sao tôi có thể ngừng lại được cơ chứ. Vì nếu dừng lai thì tôi sẽ nứng cặc lắm đây. Chẳng lé phải thủ dâm sao. Có em ở đây rồi thì cần gì phải khổ sở vậy chứ hả. Chứ Phương Anh thì không hôm nay thì hôm khác hắn cũng địt được cô nàng mà thôi.
Cứ thế tôi chỉ liếm quanh quẩn mé bên ngoài mép lồn của Phương Anh mà thôi. Chứ không cho lưỡi vào liếm lồn. Thời gian không có nhiều nên hắn chẳng thể nào thưởng thức hương vị tuyệt vời từ cái lồn này cả. Hắn chỉ có thể liếm lấy một chút nước nhờn rỉ ra từ trong lồn nàng mà thôi. Nhưng như vậy cũng là đã quá đủ rồi. Nó thật là ngọt ngào biết bao.
Lần đầu tiên hắn được nếm hương vị nước nhờn trinh này đấy. Sao mà nó ngon thế không biết nữa. Hắn muốn thường thức thêm chút nữa nên tăng tốc độ thật cao với ngón tay bên trong lồn nàng. Nước nhờn rỉ ra ngày càng nhiều và chảy tràn ra bên ngoài. Hắn liếm hết sạch chẳng để một chút nào nước nhờn quý giá này cả.
-Sướng lắm rồi anh Trường. Cho em đi anh. Nhét vào đi anh. Em cho anh tất cả đó. Em chẳng thể nào chịu nổi nữa đâu.
Phương Anh đã phải lên tiếng bảo hắn nhét cặc vào lồn em rồi. Và hắn cũng chẳng thể nào chịu đựng được nữa. Cứ liên tưởng sẽ được địt cái lồn trinh này của lồn em làm cho hắn cảm thấy sướng điên người. Không khéo kéo dài thời gian thì hắn xuất khí ngay bây giờ mất.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Thông tin truyện
Tên truyện Ảo mộng
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện ngoại tình, Truyện phá trinh
Ngày cập nhật 06/08/2016 16:18 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cái số của bà - Tác giả Tuyết Vân
Phần 2 Tỉnh dậy thấy đồng hồ chỉ ba giờ, mà đèn phòng khách còn ánh sáng, bà lần mò bước ra, thấy ti vi còn mở, mà Cảnh thì đang nằm ngủ ở ghế sofa ở trần mặc mỗi cái quần pyjama. Bà lại tắt ti vi, rồi định tắt đèn luôn, nhưng bỗng khựng lại vì thò lò ra ngoài quần chàng rể, cái đầu rùa cương cứng một thỏi dài đỏ lừ giữa nền vải xanh. Tim bà đập thình thịch, má nóng bừng, bà không biết nghĩ sao, đi lấy tấm ra rồi trở lại nhẹ nhàng đắp cho Cảnh. Bà cúi xuống nhét góc miếng ra dưới vai Cảnh, tay bà chạm vào bờ vai chắc nịch làm như có nam châm hút lại, bàn tay bà nắm nhẹ, bỗng Cảnh bừng mở mắt ra, cặp vú bà thỗn thện lồm lộp ngay trước mắt, bà chưa kịp phản ứng thì anh nắm chặt lấy tay bà, tay kia thì víu rịt cổ bà xuống. Bà chỉ kịp nói: “Tôi, tôi...” Thì anh đã hôn nghiến lên môi bà, bà chỉ còn nước ú ớ, Cảnh nhú lưỡi qua cho hai đầu lưỡi nếm nhau...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện bóp vú Truyện loạn luân Truyện ngoại tình
Tình yêu mới mẻ
Phần Thằng Dũng lai. Số là hắn bạn thằng cháu bà con, tới nhà chơi rồi gọi bà Chi bằng bà. Nhưng từ đầu gặp nó bà đã thích. Người lai Nam Mỹ to con vai u thịt bắp vạm vỡ, lại nói tiếng Việt rất sõi không vấp váp. Chuyện kể ra dài dòng, nhưng từ lúc hắn đụ được bà Chi làm bà yêu đời tươi trẻ gấp vạn lần ngày xưa. Mấy thằng Nam mỹ đụ không biết mệt, riêng bà Chi cũng thấm mệt, nhưng những cơn sướng ngất ngư không có hắn bà nhớ quay quắt chớ chơi đâu. Đang đứng làm đồ ăn dưới bếp thằng Dũng chạy ùa vào ôm ngang hông bà Chi nói: “Bà Tư mặc cái quần yoga nhìn cái đít đã quá!” “Tiên sư cha mày thằng ranh!” Bà Chi cười quay lại, thằng Dũng cúi xuống nhìn ngay giữa háng nói: “Bà Tư mặc quần cái lồn phồng ra như vậy con mới thích!” Bà Chi cười âu yếm gắt lên: “Thằng quỷ nhỏ, bộ mày lên cơn hả! Tao mặc gì, kệ tao chứ mắc mớ gì đến mày!” Dũng...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ máy bay Sex bú cặc Sex bú vú Truyện sex bú lồn Truyện sex liếm lồn
Mai Lan Cúc Trúc - Tác giả Trung Trần
Phần 2 Về đến phòng Khôi nhìn vợ với nụ cười thoải mái. Xuân Mai đỏ mặt hỏi: “Tại sao anh trố mắt nhìn em vậy” “Anh không thể tin được, vợ anh hôm nay đẹp lạ lùng, một tuyệt sắc giai nhân làm mê hồn các bạn anh” “Anh có thích em như vậy không?” “Có chứ! Thật tuyệt vời” “Tốt lắm. Tối nay mọi người sẽ lác mắt” “Anh không thể chờ lâu hơn nữa” Vừa dứt lời, Khôi ôm lấy nàng vuốt ve. Xuân Mai nhẹ nhàng đẩy chàng ra và nói: “Hãy để lát nữa, anh cần dành sức để vui với em tối nay” Xực nhớ đến cuộc hẹn tối nay với các bạn, Khôi tò mò muốn biết Thông đã nói gì với vợ lúc chiều: “Bây giờ chỉ có anh và em, hãy cho anh biết Thông đã nói gì khi ôm em lúc tắm chiều nay?” “Em không muốn nhắc lại và anh cũng không nên nghe những câu nói đó.” Để tránh phải trả lời những câu hỏi của chồng, Xuân Mai đi vào phòng tắm. Khôi nằm xuống giường, ngủ một giấc. Khi tỉnh dậy thấy Xuân Mai nằm bên...
Phân loại: Truyện sex ngắn Đụ lỗ đít Sex bú cặc Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex bú lồn

Thể loại

Top 30 truyện sex hay nhất

Top 7: Phá trinh
Top 15: Vắng chồng
Top 18: Yến
Top 20: Cô hàng xóm
Truyện sex có thật Truyện sex loạn luân Truyện sex hiếp dâm Truyện sex vợ chồng Truyện sex ngoại tình Sói săn mồi